Phép màu - Bạn hãy chọn lựa tương lai cho nhân loại
Thứ Hai, 24 tháng 8, 2015
Chương I
Phép màu - Bạn hãy chọn lựa
tương lai cho nhân loại
Đồng
hồ đang đếm ngược. Nhân loại đang chờ đợi thời khắc của ngày 21 tháng 12
năm 2012 trôi qua. Cách đây hơn 4000 năm, người Maya đã đưa ra một dự đoán vượt
thời gian cảnh báo cho nhân loại biết rằng “Ngày 21 tháng 12 năm 2012 là thời
điểm chấm dứt nền văn minh hiện tại”.
Đã có
những loan báo về Ngày Tận Thế. Đã có những cuộc trốn chạy của những người đặt
niềm tin vào hy vọng “Tận thế không thể chạm đến họ vì họ đã sớm chuẩn bị một
nơi trú ẩn an toàn”. Những người lạc quan hơn thì tin rằng “Ngày 21 tháng 12
năm 2012 chỉ là thời điểm chấm dứt nền văn minh hiện tại mà không có một kiếp
nạn thảm khốc nào xảy đến cho con người. Đây cũng là thời khắc mà con người đặt
bước chân vào một nền văn minh mới - Nền văn minh có chứa đựng sự hiểu biết và
thương yêu. Nhân loại sẽ không còn việc giết chóc, hận thù, đau khổ và chiến
tranh”. Họ tin rằng “Địa cầu sẽ được tịnh hóa - Trái đất được tái cơ cấu trở
nên tinh sạch, cân bằng và an toàn trở lại”.
Tại sao
con người lại trông chờ vào sự ra đời của một nền văn minh mới khác biệt với
nền văn minh hiện tại? Nền văn minh hiện tại phải chăng có những khiếm khuyết,
tì vết đáng bỏ đi và không còn chấp nhận được?
Đã có
một luồng tư tưởng, một ý thức mới đang dần thành hình. Ý thức hệ mới hình
thành chứa đựng sự khắc khoải mong chờ “Nhân loại hãy nên có một định hướng
tích cực hơn. Con người hãy nên hoàn thiện hơn về phần người nhằm cùng chung
tay xây dựng một thế giới hòa bình, công bằng và tiến bộ”. Đây là một bước tiến
dài của nhận thức, ý thức, tư duy trong tâm thức nhân loại. Vấn đề bức thiết
này xuất phát từ sự bấn loạn nội tâm trong mỗi con người - Sự bế tắc trong tâm
thức. Nhân loại đang cần một câu trả lời, một việc làm thiết thực để khai thông
sự bế tắc đó. Con người dường như đang sống dựa vào niềm tin và chút hy vọng
đang trôi dần đến điểm tới hạn - Tuyệt vọng.
Tại sao
những người có hệ ý thức mới, tiến bộ cho rằng “Con người lại rơi vào sự bế tắc
trong ý thức sống”?
Họ cho
rằng “Hiện nay, nhân loại đang sống trong nền văn minh vật chất và chủ nghĩa
thực dụng. Mối quan tâm của con người là hưởng thụ tiền bạc, của cải, người
đẹp, quyền lực, địa vị danh vọng,... Những người không có hứng thú với danh
lợi, bạc tiền,… trở thành những người hèn kém, tiêu cực và lạc lõng,… Kết quả
là sự băng hoại các giá trị tinh thần trong nhân loại. Con người trở nên tầm
thường, ích kỷ, nhỏ nhen. Xã hội loài người đang trôi dần vào địa ngục trần
gian. Ở nơi đó có chiến tranh, thiên tai, dịch bệnh, nghèo đói, khủng bố, sự
hỗn loạn xã hội và nội tâm con người,... Việc giết chóc, bức hại, máu, nước
mắt, hận thù và khổ đau sẽ dẫn nhân loại đến con đường tự hoại diệt”.
Chủ
nghĩa thực dụng đang hướng con người đến lối sống hưởng thụ vật chất
lẫn xác thân, ai là người đủ khả năng làm “Tươi mới trái
đất”?
Họ
không tin giới chính trị có thể làm được điều này vì bởi giới chính trị trên
toàn thế giới đang sửa sai, đang gột rửa những vết bẩn nhơ, những vụ bê bối
chính trị, nhân cách đạo đức,… việc tham nhũng, hối lộ, quan liêu, hoang phí,…
Họ cũng tin rằng “Những biện pháp áp đặt, cưỡng chế,… bằng chế tài, hình luật,
sức mạnh quân sự,… là không đủ để làm cho cuộc sống tốt đẹp hơn”. Họ nhận biết:
Giới chính trị đã không thực sự nhận ra xã hội con người đang hỗn loạn, rối ren
là vì điều gì?. Vì vậy giữa nhân loại và giới chính trị đang có khoảng trống
không dễ khỏa lấp.
Họ
cũng không tin ngành giáo dục có thể “Làm mới trái đất”. Ngành giáo
dục đang trói vào sự hiểu biết, tư duy hạn hẹp. Chưa bao giờ ngành giáo dục có
định hướng chiến lược mang tính toàn cầu về giá trị cuộc sống, giá trị con
người. Chủ nghĩa thực dụng đã nhấn chìm vai trò định hướng phát triển nhân cách
đạo đức con người. “Tiên học lễ, hậu học văn” - Lời nhắc nhở để biết và chứng
thực rằng “Ngành giáo dục đã quên bỏ việc giáo dục rèn luyện nhân cách đạo đức,
giá trị làm người ở con người”. Việc đánh mất đi giá trị nhân cách con người là
đầu mối của tất cả rối ren, hỗn loạn của xã hội trên phạm vi thế giới. Khi con
người không còn sống với sự hiểu biết để thương yêu thì tội ác, thù hận sẽ gieo
rắc khắp mọi nơi. Ngành giáo dục vì việc bảo toàn vị trí, vai trò ở xã hội mà
lãng quên, đánh mất vai trò tiên quyết trong việc xây dựng nhận thức, ý thức,
giá trị con người.
Họ cũng
không tin ngành khoa học. Vì lẽ ngành khoa học đã chung tay
với ngành kinh tế tạo ra lượng hàng hóa vật chất khổng lồ, gián tiếp xây
dựng nên lối sống thực dụng hưởng thụ quá mức - Sản xuất ra thật nhiều, tiêu
thụ cũng thật nhiều và rồi không còn gì cả. Ngành khoa học cũng đã góp phần đẩy
con người vào những cuộc chiến tranh tàn khốc, đẫm máu, nuôi lớn hận thù, đau
khổ ở con người. Ngành khoa học đi tìm hiểu sự sống với định hướng sai lạc sẽ
vĩnh viễn không tìm được câu trả lời thật đúng. Với việc định hướng sai lạc,
ngành khoa học sẽ không thể tìm ra ngọn nguồn, bản chất của sự sống cũng như
nguyên do của sự tồn tại trái đất và vũ trụ. Tiền của, vật chất, giá trị thặng
dư của nhân loại đang được ném vào những khoảng không gần như vô nghĩa. Có
thiết thực không khi nhân loại ném một “khối tài sản” khổng lồ ra ngoài không gian
để nhận biết bên ngoài hành tinh xanh có gì? Khi mà phần lớn con người đang
sống trong nghèo đói, khốn cùng, bệnh tật do thiên tai, dịch bệnh, chiến tranh
- Kết quả của sự phát triển khoa học thiếu định hướng, không bền vững mang lại.
…
Họ
nhận biết “Họ đang có những bất an, bấn loạn tinh thần và tư tưởng của tự
thân”. Họ mơ hồ nhận biết “Dường như đó cũng chính là sự rối loạn nội tâm trong
lòng nhân loại”. Để khỏa lấp khoảng trống nội tâm họ tìm đến tôn giáo như tìm
về một cứu cánh. Tôn giáo, một nơi nương náu tinh thần, là chỗ dựa cuối cùng mà
con người có thể níu giữ và là nơi “gửi gắm” linh hồn khi nhắm mắt lìa đời.
Theo những thống kê gần đây, hiện có khoảng 87% dân số thế giới có sự gắn bó
với ít nhất một tôn giáo và chỉ có 13% dân số thế giới không theo một tôn giáo
nào. Không chỉ vậy, số người gia nhập vào các loại hình tôn giáo không ngừng
tăng lên qua từng năm với số lượng người tăng thêm thật sự nhanh. Điều này minh
chứng cho vấn đề “Con người đã giảm tỷ lệ tín nhiệm vào thế giới vật chất. Con
người đang trông chờ vào phép màu - Điều kỳ diệu đến từ thế giới tâm linh”. Tuy
nhiên, con người cũng đã không còn tin vào những vị giáo chủ, những nhà lãnh
đạo tinh thần tôn giáo,… vì lẽ nhân cách, đạo đức của những người đại diện cho
Đấng quyền năng mà họ đang tôn thờ đang cần “xét lại”. Hơn nữa, những vị đại
diện của Đấng quyền năng có thật sự rõ biết “Thông điệp” mà những Đấng quyền
năng gửi đến những tín đồ thuần thành? Không có một câu trả lời rõ ràng, chân
thật. Câu trả lời cho tất cả là “Hãy sống bằng niềm tin và hy vọng”.
Những
người đại diện cho thế giới tâm linh có phẩm cách chân thật đang nghĩ
gì và làm gì?
Họ
đang kế thừa lại việc làm của người đi trước cũng chính bằng niềm tin
và hy vọng. Họ cũng biết rằng “Họ đang cố xây dựng một thế giới
dường như tốt đẹp hơn bằng vào việc nuôi dưỡng tinh thần, rèn giũa nhân cách,
giữ lại giá trị con người trong xã hội”. Đã có không ít người tiếp xúc được với
phần còn lại của thế giới mà không có một thông điệp rõ ràng, xác đáng nào đưa
ra nhưng điều này cũng đủ giúp họ củng cố lại niềm tin “Thế giới tâm linh là
thật có”. Thế nên chính họ cũng tin rằng “Rồi phép màu sẽ xảy ra”.
Tóm
lại, những người có tư tưởng lạc quan đang chờ đợi phép màu bởi
vì họ đã không còn tin vào những người đang trói
cuộc sống vào danh lợi, bạc tiền và địa vị. Họ cũng không tin những người
đang ràng buộc trong nỗi lo “Cơm áo gạo tiền” sẽ làm nên kỳ tích. Họ hy vọng
vào một sự thay đổi lớn lao trong tư duy, nhận thức, ý thức về sự sống của toàn
nhân loại hoặc là ở phần lớn dân số trên thế giới. Chỉ khi đó thì trái đất mới
có thể tái cơ cấu lại cấu trúc, cân bằng, ổn định và an toàn hơn. Với họ, đó
thật sự là một phép màu.
Những
người theo đạo Phật thì trông chờ phép màu từ vị Phật vị lai - Phật Di Lặc hạ
sinh giúp tịnh hóa địa cầu, xóa bỏ chiến tranh, thù hận, đau khổ. Giúp nhân
loại thật sự ấm no, hạnh phúc, sống có hiểu biết và yêu thương chân
thành.
Những
người dựa vào kinh Thánh, cả kinh Tân Ước và Cựu Ước, cùng chờ đợi sự ra đời
của Thánh Messiah với niềm tin thế giới sẽ đổi mới tốt đẹp, toàn thiện hơn.
…
Những
năm gần đây, hoa ưu đàm đã nở ở nhiều nơi. Đây là loài hoa linh thiêng ít
có, hiếm gặp. Tương truyền “Mỗi khi hoa ưu đàm nở là điềm lành, báo hiệu sẽ có
Thánh vương xuất thế” và nhân loại đang trông chờ vào “Điều kỳ diệu sẽ xuất
hiện trong năm 2012”.
…
Tôi
đã nhận biết niềm tin và sự kỳ vọng trong tư duy, nhận thức ở mỗi con
người. Tôi cũng từng chờ đợi “Phép màu xuất hiện”. Nhưng thời gian không còn
nhiều tôi đứng trước một chọn lựa và đã quyết định chọn lựa con đường tôi bước
đi. Bạn hãy nhớ rằng tôi là người chọn lựa chứ tôi không phải là người được lựa
chọn. Đây không phải là định mệnh cố định của bản thân tôi. Tôi hoàn toàn có
quyền chọn lựa “Con đường để bước đi”.
Sau
cùng, tôi chọn lựa: Bạn chính là phép màu, là Phật Di Lặc hạ sinh, là Thánh
Messiah xuất thế. Tất cả là một và một cũng là tất cả. Đó cũng chính là chọn
lựa của bạn. Bạn cũng có toàn quyền cho việc chọn lựa. Không một ai có thể áp
đặt hoặc chọn lựa thay cho bạn. Bạn hãy nên trân quý sự tự do, năng lực, khả
năng, sức mạnh, sự hiểu biết,… của chính mình. Khi đó, bạn thật sự mạnh mẽ, quả
cảm, làm chủ được cuộc sống và bạn sẽ tạo ra một phép màu thật kỳ diệu - Tịnh
hóa địa cầu.
Bạn
đã nghĩ đúng “Con người cần phải thay đổi nhận thức, ý thức, tư duy
về giá trị của tự thân”. Bạn cũng đúng khi nhận định “Muốn đưa nhân loại bước
vào nền văn minh thật sự cũng như tái cơ cấu lại trái đất đòi hỏi sự phản tỉnh,
sự tỉnh thức của nhân loại hoặc chí ít cũng là phần lớn dân số trên hành tinh xanh”.
Bạn cho rằng “Sự phản tỉnh của một số ít người không thể thay đổi được cục diện
xã hội”. Bạn đã cả nghĩ: Sự thay đổi tư duy, ý thức ở mỗi người căn bản không
thể làm “Trái đất tinh sạch, tươi mới”.
Bạn
đã không còn niềm tin vào những thành phần, những tầng lớp xã hội sống ích kỷ
cá nhân, vụ lợi. Xã hội đang hỗn loạn, bạn đã không tin vào những con người
bàng quan, thờ ơ, lãnh đạm buông lời “Chuyện của thiên hạ”,… Vì thế bạn hoài
nghi tất cả và níu giữ chút hy vọng mong manh “Phép màu sẽ xuất hiện”.
Nhưng
bạn hãy lắng lòng, giữ cho tâm hồn thật sự bình thản, sáng rõ và hãy trả lời
câu hỏi “Ai là thiên hạ?”. Bạn sẽ rõ biết “Bạn chính là thiên hạ, bạn cũng
chính thật là phép màu”.
Thật sự
bạn đã lãng quên “Bạn có phép màu”. Tôi tình cờ nhận ra “Phép màu có trong
bạn”. Tôi đã tìm đến và giúp bạn nhớ ra “Bạn hoàn toàn đủ khả năng tạo ra những
điều kỳ diệu cho cuộc sống”. Thật vậy, mai này có thể bạn bắt gặp tôi là một gã
ăn xin đui mù bẩn dơ, hèn hạ. Tôi đói lã ngã quỵ bên đường. Bạn cũng là người
khốn cùng trong cuộc mưu sinh. Nhưng chén cơm chiều của bạn đã giúp tôi giữ lại
mạng sống. Tôi chân thành biết ơn nghĩa cử cao đẹp, tấm lòng cao quý của bạn.
Biết vậy, lòng bạn có rộn vui không? Đó chính thật là phép màu!
Tại sao
bạn phải chờ đợi một phép màu trong khi bạn hoàn
toàn đủ khả năng tạo ra nhiều phép màu? Đừng mãi chờ đợi sự đổi
thay ở nhân loại, ở cộng đồng xã hội, ở người khác. Bạn hãy thay đổi để tạo ra
điều kỳ diệu. Cuộc sống bon chen với đầy dẫy những thử thách, cam go và cám dỗ.
Nhưng nụ cười sau giờ tan ca mệt nhoài của bạn đã biến mâm cơm muộn của gia
đình trở nên ngon lành, ấm cúng hơn. Nụ cười đó cũng xua tan nỗi âu lo trong
lòng người mẹ và người thân. Con bạn vững tin hơn cắp sách đến trường. Thật
giản dị để tạo ra phép màu. Tịnh hóa địa cầu sẽ khởi đầu bằng sự thay đổi nhận
thức, tư duy ở bạn. Bạn sẽ làm tinh sạch trái đất.
Bạn
là ai? Bạn là những người sống trong sự hiểu biết. Hiểu
biết để thương yêu chân thành. Hiểu biết để giữ
trái đất được an toàn, phát triển bền vững. Hiểu biết để
đẩy lùi khổ đau, chiến tranh, thù hận. Hiểu biết để nhận ra giá trị của sự
sống, con người… Bạn hãy chọn lựa thế giới mới cho nhân loại.
Tôi
là ai? Tôi đã chọn lựa “Tôi chỉ là một con én nhỏ. Tôi sẽ bay từ
phương Nam sang phương Bắc, từ phương Đông sang phương Tây”. Tôi đến để giúp
bạn nhận biết “Mùa xuân đang đến rất gần”. Có thể tôi không có dịp nhìn thấy
mùa xuân trong ánh mắt của bạn. Nhưng tôi rõ biết mùa xuân luôn tồn tại và sẽ
đến. Thế nên tôi cũng sẽ không hối tiếc và tuyệt vọng dù rằng “Mùa xuân có đến
muộn”. Vì đó là chọn lựa của chính tôi. Tôi đặt niềm tin tuyệt đối vào bạn “Bạn
là phép màu, là Thánh Massiah, là Phật vị lai”.
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét