Ném đá dò đường
Thứ Bảy, 20 tháng 8, 2016
Khi quyển sách
“Hãy là đường xưa mây trắng bay…” dần hoàn tất. Tôi đã trao truyền cho nhiều
người những mong nhận được sự tham khảo góp ý. Quyển sách đã có được sự đồng
cảm của mọi người.
Bên cạnh đó,
cũng không ít lời đàm luận về tác giả quyển sách. Có nhận định tác giả quyển
sách là người sâu sắc có tấm lòng từ bi, có hiểu biết, trân trọng sự yêu thương
giữa người với người. Có người nhận ra sự giả tạo, dối lừa - Tôi là một ngụy
quân tử, là một tên gian hùng đáng ghét. Có người thương cảm xót xa. Tôi sống
thiếu thực tế.
Đáng tiếc cho
gã điên này. Hắn bị hoang tưởng, bệnh hoạn. Thật tội nghiệp! Có người lại trách
tôi quá ngông cuồng, tự phụ thông minh, thể hiện cái tôi quá lớn, dám xem
thường nhân loại. Là kẻ đáng căm giận, lên án. Là kẻ quên ơn, phụ nghĩa. Quên
công ơn nuôi dưỡng, giáo dục của gia đình, xã hội.
Một số người
khác lại muốn tìm hiểu xem tôi có thực sự chứng đạo hay không?
Ở cuối phần I
quyển sách, tôi đã nói rất rõ ràng. Đừng cố tìm hiểu tôi. Đừng lạm bàn nội dung
quyển sách. Nếu nội dung quyển sách đúng thì làm theo, tìm lại nguồn vui chân
thật, an lạc, hạnh phúc. Tìm hiểu, phân tích, lạm bàn về nội dung quyển sách
hoàn toàn không có lợi.
Nếu là một câu
nói đúng và cho dù xuất phát từ miệng của một đứa trẻ thì nó vẫn có giá trị như
lời nói của một người lớn hiểu biết, từng trải. Người lớn cũng rất nên làm
theo.
Ví như con bạn một đứa bé 6 tuổi nói
“Mẹ ơi! Mẹ đưa con đi công viên đi. Mẹ đã hứa với con khi sáng”.
Bạn sẽ làm gì?
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét