Cuộc đời hạnh phúc hay khổ đau
Thứ Ba, 15 tháng 9, 2015
III. Cuộc đời,
hạnh phúc hay khổ đau?
Mỗi con người
sinh ra và lớn lên đều ý thức là sẽ xây dựng một cuộc sống hạnh phúc. Tuy nhiên
không mấy ai nhận ra được: “Thế nào là hạnh phúc? Đôi khi họ nhận ra nhưng lại
vội quên”.
Vì không có
nhận định đúng đắn nên việc tìm hạnh phúc chân thật thường gặp nhiều khó khăn
và phần lớn thường bị lạc lối. Kết quả không có được hạnh phúc như mong đợi, có
chăng là sự chán chường, thất vọng và chút hạnh phúc giả tạm, ngắn ngủi.
Tùy hoàn cảnh,
xuất thân của từng người trong mỗi gia đình, trong các thành phần xã hội khác
nhau. Tùy vào năng lực, ý thức sống và bối cảnh xã hội mà con người có cách
thức kiếm tìm hạnh phúc khác nhau. Nhưng nhìn chung, con người thường sai lầm
khi chỉ đi kiếm tìm hạnh phúc ở bên ngoài bản thân có thể chỉ là tiền tài, vật
chất, danh lợi,… hay có thể là một gia đình nương gá, tạm bợ,...
Nhưng khi không
có được những mong mỏi đó, con người rơi vào trạng thái tuyệt vọng, bi quan,
tiếc thương cho số phận. Cầu nguyện Trời Phật cứu giúp.
Có khi họ nỗ
lực để tìm cầu hạnh phúc nhưng càng cố gắng lại càng rời xa.
Vì đơn giản,
hạnh phúc là chấp nhận cuộc sống thực tại của chính mình rồi dựa vào điều kiện
hoàn cảnh và khả năng làm việc để tạo dựng cuộc sống tốt, có ích hơn. Từ đó,
con người mới xây dựng được một gia đình bền vững, bình dị, hài hòa thương yêu
lẫn nhau.
Hạnh phúc không
ở nhà cao cửa rộng, lắm của nhiều tiền, vợ đẹp, con xinh,…
Ví như tôi có quen một người anh. Anh
ấy xuất thân trong gia đình nghèo khó. Anh thường cầu nguyện - mai này anh sẽ
kiếm thật nhiều tiền. Anh là người rất cầu tiến, cần kiệm và siêng năng. Năm 40
tuổi, anh đã là một thương gia rất giàu có. Đến lúc bấy giờ, anh vẫn không cảm
thấy thực sự hạnh phúc và an vui. Anh lại mơ ước sẽ cưới một cô vợ trẻ đẹp. Rồi anh cũng cưới được cô
vợ như ý muốn. Nhưng từ đó, anh mất hẳn sự an vui. Ngày trước, anh chỉ lo buồn
thân anh nghèo khó.
Còn giờ đây, anh lo không biết tiền bạc
sẽ rời bỏ anh lúc nào
Cô vợ anh đẹp, đáng yêu quá nhưng cô ta cũng
trẻ quá; Không biết cô ta yêu mình hay yêu tài sản của mình.
Không biết mình có thể lo cho cô vợ đến
suốt cuộc đời không?...
Lo sợ, anh xây dựng một tòa biệt thự
kín cổng cao tường. Cô vợ xinh đẹp kia từ đó giống như con chim quý được nhốt
trong một cái lồng sơn son thếp vàng.
Tôi tự hỏi “Gia
đình như thế có thật sự hạnh phúc không?”.
Tóm lại, hạnh
phúc chính là sự quân bình nội tại giữa đời sống vật chất và đời sống tâm linh.
Gia đình hạnh phúc là gia đình có cuộc sống bình dị, thanh thản, an vui và hòa
hợp.
Bạn đã có được
chìa khóa mở cánh cửa hạnh phúc cho mình chưa?
Em côi
cút một mình trên bãi vắng
Sóng
triều dâng chập choạng đến nao lòng
Em mê
mải vẽ bài thơ trên cát
Đêm tối
loang dần
Em
khuất nẻo trời xa
Tôi
lãng du dừng bước dài vô định
Khoảng
trống em ngồi
Còn lại
mấy vần thơ
... em
như thân dã tràng se cát
... sóng
muôn trùng
... cha
em ở nơi đâu?
Hỡi
ngọn sóng lặng lờ xô bãi!
... nuôi
lớn đời em
Sao ...
nỗi đau lòng…
Tôi đọc
lại những vần thơ nhòa lệ
Sóng vô
tình xóa bỏ chút niềm riêng
Chỉ còn
lại mình tôi trên biển vắng
Thương
phận dã tràng hay thương kiếp em tôi.
Dù bạn là ai đi
chăng nữa?
Tôi cũng biết
bạn đã từng trải qua không ít lần đau khổ trong đời.
Cũng như bạn,
tôi đã từng đau khổ. Có những nỗi đau khiến tôi tuyệt vọng chỉ muốn chết đi.
Nhưng buồn cười thay! Người đời không sợ chết nhưng lại sợ người thân đau khổ.
Ngay khi vượt qua nỗi sợ đó thì họ lại sợ đau.
Tôi đã từng như
thế. Thế nên, tôi đã phải sống trong thời gian dài đau khổ. Trong sự mông lung
đó, bất chợt một câu hỏi được đặt ra: “Cuộc sống cần tôi hay tôi cần cuộc
sống?”.
Thật đúng là
tôi tự mua dây trói mình. Thử hỏi có mấy ai trong đời trả lời được câu hỏi đó
một cách xác đáng nhất. Chính vì câu hỏi này mà tôi mất phương hướng trong cuộc
sống. Tôi như chiếc thuyền con trôi giữa dòng không biết đi đâu và về đâu,...?
Lại một
đêm 16 chẳng tròn trăng
Lòng
người vẫn mông lung
Dòng
sông lại chia hai lối rẽ
Khúc
sông nào cho thuyền ít chông chênh.
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét