Tắc công án của Vô Ưu
Thứ Ba, 27 tháng 10, 2015
Có một cư
sĩ tại gia qua một quá trình tham học pháp Phật, nghe có danh sư xuất hiện ở
một ngôi chùa lớn, đã lần tìm đến tham bái. Đáng tiếc, nhân duyên không đủ cho
nên vị cư sĩ không gặp danh sư chỉ chiêm ngưỡng được tôn tượng của người.
Không nản
chí, vị cư sĩ trở về quê nhà tiếp tục học hỏi giáo lý, hành trì thiền định. Về
sau lại nghe có danh sư ở một tự viện lớn. Một lòng muốn học hỏi nên vị cư sĩ
nọ đã vượt đường xa đến tự viện để tham bái. Vào đến tự viện, vị cư sĩ tình cờ
nhìn thấy tượng bán thân của danh sư. Cư sĩ lẳng lặng nhìn ngắm núi sông thanh
bình, trầm mặc rồi lần xuống núi.
Về sau,
lại có bạn đồng tu gọi đi tham bái một danh sư khác nghe chừng đã đắc đạo. Được
biết vị danh sư này cũng đã tạc tượng bán thân, vị cư sĩ lắc đầu không đi tham
bái và thuận tay ném quyển kinh Kim Cang ra ngoài sân, miệng lại nói “Giấy quả
thật không gói được lửa”.
Người bạn
đồng tu giật mình kinh ngạc thì lại thấy vị cư sĩ nọ đã bước ra sân kính cẩn
nhặt quyển kinh Kim Cang và nói “Người xuất gia nên mở không nên trói”.
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét