Bướm đêm, dù em là ai?
Thứ Hai, 18 tháng 1, 2016
Đêm đã dần
khuya, sao em hoài không ngủ? Bướm đêm ơi! Em là ai?
Phải chăng em là những cảnh đời khốn
khó, tang thương? Hay em là những cô gái thuần quê tay lấm chân bùn quen với
ruộng vườn xanh mát? Nhưng em đã xa rời làng quê vì chán ngán rồi cảnh “Một
nắng hai sương”, rau dưa đạm bạc. Sự cần lao, tần tảo chỉ đổi lấy một mái tranh
nghèo. Em cần nhiều hơn thế chăng? Hay em thích vùi trong lạc thú ái ân? Những
khoái lạc xác thân nuôi đời em lớn khôn chăng? Có nghĩa nhân nào ở nơi tình mua
bán? Gian trá, lọc lừa, tráo trở, bạc đen,…
Em đã tìm chân tình ở nơi mà xã hội
cho rằng thấp hèn, xấu xa, nhơ nhớp. Có không em?
…
Ở đâu đó, tôi được nghe kể về một cuộc
tình giả trá của một chàng trai cùng cô gái ở chốn đèn mờ. Thương thay cho cô
gái nhẹ dẹ cả tin và có không một câu chuyện đắng lòng?
Chuyện kể rằng: Có một cô gái nửa
đời sống vùi trong chốn phong trần, cô gái cũng gìn giữ được một số tiền kha
khá. Cô ta chắc mẫm là sẽ có đủ tiền để xây dựng lại cuộc sống. Đời ngỡ như là
mơ, trong số những người khách quen mà cô vẫn thường mua bán cái “tình một đêm”
có một chàng thanh niên đượm vẻ hiền lành. Anh ta vẫn thường trò chuyện về cuộc
sống với sự đồng điệu cảm thông và dường như họ đã yêu nhau. Rồi thì… yêu. Cho
đến khi anh ta biến mất cùng với toàn bộ số tiền mà cô gái dành dụm được. Ôi
những lời yêu thương có cánh mà đến một cô gái dạn dĩ phong trần cũng phải nếm
trái đắng đoạn trường. Tiền bạc dành dụm nửa đời hương phấn chỉ vì một phút yếu
lòng đã tan thành khói. Tình yêu chân thành chớm nở chóng tàn phai. Cô gái điên
tiết, hụt hẫng nằm lỳ trên giường nhiều ngày không thể gượng đứng lên. Tôi tiếc
cho em.
Có gì đâu em gái nhỏ? Nơi em ở là những
tấn tuồng vay trả, trả vay. Lẽ ra em phải sớm nhận ra điều đó. Tôi không nói
“Nơi tối tăm em ở không có tình người, không có một tấm lòng chân thật nhưng sẽ
không nhiều và không hẳn em là người được chọn. Thế nên… thôi tiếc thương mà
chi nữa. Hãy cảm thông cho chàng trai mà em hằng yêu dấu. Vì lẽ anh ta đã có vợ
rồi nhưng vẫn ăn ở chăn gối bên đời cùng với lắm kẻ giống như em. Thương thay! Những
con thiêu thân túng dục ái tình. Số tiền của em đã trôi lăn vào tay một người
con gái khác trẻ đẹp hơn em và chàng trai đó cũng bị “vất đi” khi xác thân tàn
tạ.
Tôi muốn nói với em điều gì? Việc em
mất hết tiền của và tình yêu đã chết, đó không đã là nỗi niềm tuyệt vọng nhất. Có
thể em sẽ không thể rời khỏi chiếc giường mà em đã ngủ vùi nhiều ngày trên đó
để tiếc thương thổn thức? Chàng trai kia đã bị HIV, vợ anh ta, cô gái trẻ nọ và
còn có bao người nữa trải qua những cuộc tình ong bướm đã vướng vào căn bệnh
đáng sợ kia. Em có nghe tôi nói chăng? Sao em cúi mặt? Em nguyện cầu? Ừ, tôi
cũng sẽ nguyện cầu cùng em.
Nhưng rồi thì… em cũng mắc căn bệnh
tai quái kia, Ơn Trên đã không ban cho em chút lòng từ ái chăng? Họ không giúp
em được vì việc túng dục sa đọa là chọn lựa của riêng em. Em đã gieo nhân ấy
thì phải nhận lấy phần quả đắng. Mối hận trong lòng em không tan, em sẽ trả thù
đời. Hãy dừng lại đi em gái nhỏ! Đừng vùi thân mình xuống sâu hơn trong địa
ngục tối tăm. Hãy dừng lại để xem nên trách ai đây? Em và chàng trai đó ai đã
gieo bệnh cho ai? Biết để mà làm gì? Một sự trả vay lọc lừa vay trả. Phải không
em? Qua những cuộc tình bán mua đã có bao người đàn ông vì em mà rơi vào “đêm
đen giăng lối”. Có lẽ sẽ không nhiều người thoát khỏi tấm lưới tối đen HIV sau
khi hưởng phút giây khoái lạc cùng em. Đã có rất nhiều người vô tội bị vạ lây
do họ là người thân của những người đã cùng em ân ái. Vợ của chàng trai nào có
tội gì, những đứa trẻ và còn ai khác nữa,… Thôi trách hờn mà chi! Hận thù mà
chi! Đau khổ đã là quá nhiều rồi. Nếu em cứ mải mê sống trong hận thù vay trả
thì những tối tăm trong tâm hồn sẽ làm em lạc lối trong các nẻo luân hồi. Hãy
quay về đi em. Tôi vẫn đợi chờ em. Hãy tìm lại sự bình yên, phẳng lặng tâm hồn trong
xác thân dạn dĩ phong trần. Hãy quên đi những ngày xưa tăm tối. Tôi vẫn thấy sự
trắng trong, thuần khiết ở nơi em. Em có muốn tìm lại sự trắng trong, thuần
khiết? Về nhé em!
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét