Về em nhé!
Thứ Hai, 14 tháng 3, 2016
Nói gì đây? Cơn đau
đang hành hạ xác thân. Em oằn mình, em rên xiết, em thiều thào “Em còn trẻ, em
chưa muốn chết đâu? Anh ơi! Ơn dưỡng dục mẹ cha em chưa tròn đạo hiếu, em sai
rồi. Lẽ ra, em nên ở lại với ruộng đồng thơm hương lúa. Em sai thật rồi, anh
ơi!”. Tôi vẫn thương em nhiều. Nhưng biết làm sao hơn khi căn bệnh HIV em đang
mang giữ đã bước vào giai đoạn cuối. Tôi chỉ có thể thì thầm bên tai em những
tiếng dịu êm. Em à! Em hãy thở những hơi thở thật sâu, thật đều và thật nhẹ.
Cuộc đời con người cũng mong manh như là một hơi thở mà thôi. Nhưng em hãy bình
thản bước đi qua ranh giới mong manh nhường ấy. Em không chết đâu. Hiện tại chỉ
là khoảnh khắc đớn đau mà em phải trải qua để đền trả những lỗi lầm nông nổi,
vụng dại. Em hãy nên thật bình tâm đối mặt để tìm một lối đi tốt hơn vào ngày
mai. Đừng hoảng loạn, kinh hoàng vì lẽ sự bạc nhược, hèn yếu, hận thù, tham
đắm,… sẽ là vực sâu vùi lấp cả đời em ở mai sau. Em hãy vững tin dù trên đoạn
đường nào ngày mai em bước tôi vẫn sẽ cùng em đi đến cuối con đường. Rồi… tôi
nhận thấy nỗi đau oằn nặng trên xác thân và em đã ra đi. Không một người thân
thuộc chỉ có dăm ba người bạn khắc khổ cùng số phận, vài cô y tá và tôi. Một
tiếng khóc nghèn nghẹn, nghe thanh âm khắc khổ của một đời người cằn khô, mẹ
cha em đến muộn rồi. Thôi ngủ ngon em gái tôi ơi!... Ngày mai này rồi sẽ đến
lượt ai…
Rồi một ngày nào đó
em sẽ nhận ra: Trải qua hết một đời người chỉ là quãng đường ngắn ngủi trong
hành trình em đã đi qua suốt chiều dài lịch sử loài người. Cái chết ở ngày hôm
nay lại là khởi đầu cho sự sống mới chính của em vào ngày mai. Thế nên em hãy
chọn con đường mới tươi đẹp mà bước đi ngay ở thời khắc hiện tại này. Hãy tìm
về con đường có tình yêu thương chân thật, nơi có ánh mắt chân thành và sự đồng
điệu sẻ chia.
Em đã đi rồi vẫn kịp
gửi lại tôi lời nhắn nhủ: Nơi em ở vẫn còn có bao người lạc lối đam mê. Anh có
thể không? Hãy đưa họ về với vùng trời hiền hòa, bình yên, nhé anh!
Em gái ơi! Trái tim
em vẫn ấm tình người. Anh vẫn biết rằng: Sự trắng trong, thuần khiết mãi có ở
trong em. Chỉ thế thôi con đường ngày mai em bước sẽ tràn ngập sự yêu thương
đồng điệu.
Ừ, anh hứa với em.
Anh sẽ đón họ về.
Những người bạn của
em gái nhỏ ơi! Các em hãy quay về thôi kẻo lạc lối trong đêm.
…
Em thấy gì không? Bạn
em đã ra đi khi độ tuổi còn xuân sắc. Bỏ lại mẹ cha già cùng các em thơ. Bỏ lại
ước mơ về một tình yêu thương có thật. Hối tiếc, nhớ thương và lo lắng cho em
cũng nhiều. Bạn em nhắn gọi em về với ruộng vườn dấu yêu.
Em thấy gì nơi em ở?
Khách chơi đêm đầu chưa sạch bóng tối, môi thâm, mặt bạc, da chì, mắt đục,…
đang ngồi lẫn lộn giữa sự hỗn độn của gối chăn. Bao nhiêu dấu vết của sự trụy
lạc phóng túng đều hằn lên xác thân những con người túng dục cuồng si. Và theo
dấu thời gian xác thân hoài tàn tạ, teo tóp, héo gầy, nhựa sống cũng cạn khô.
Một tâm hồn chai sạn, xơ cứng tình yêu,… cứ thế kẻ bán, người mua, những người
dua vạy,… cũng đi trên cùng con đường tăm tối.
Chết họ sẽ về đâu?
Những thói quen phóng túng; con đường có ánh sáng mờ ảo, mê hoặc; những âm
thanh của cuộc mua vui; hình ảnh lả lơi, mơn trớn,... Họ đã quen rồi. Thế nên,
họ sẽ trở lại những nơi đó và những bào thai tượng hình. Những đứa trẻ lại chết
đi mà chưa lần nhìn thấy mặt mẹ cha. Những đứa trẻ may mắn hơn được sống, lớn
lên ở nơi mà người cho rằng là vũng lầy nhơ nhớp. Chúng sẽ lớn lên trong sự rẻ
khinh, miệt thị của mọi người. Đáng thương thay! Những mảnh đời tội lỗi, đớn
đau. Rồi kết thúc một vòng quay, người đó lại chết và những tối tăm cứ đè nặng
dần những tâm hồn tội lỗi, tự bao giờ họ trở nên già lẩn, vô tri. Nếu cứ mãi
bước đi cắm cúi, không nhìn về phía trước thì sẽ có một ngày con người đó không
tìm được hình hài của một con người để được sống và tiến lên chạm đến nguồn
hạnh phúc chân thật mà con người cần chạm đến nhằm bước ra khỏi luân hồi trong
6 nẻo.
Về nhé em? Sao em lại
cúi mặt? Em dấu giọt nước mắt rơi chăng? Em nghẹn lời thổn thức: Em rời xa quê
hương, từ bỏ tình thân rồi, em không có lối về tạ tội cùng mẹ cha, em không còn
là cô gái quê trắng trong, nhu mì, hiền thục. Em đã khóc.
Ừ, em cứ khóc đi.
Khóc cho năm tháng phong trần trôi về dĩ vãng. Cho con đường ngày mai em bước
có hoa, có bướm bình yên và thắm đẫm tình người.
Em có nghe gì không?
… Người bỏ quê hương, có bao giờ quê hương bỏ người…
Về nhé em? Anh vẫn
thấy sự trắng trong, thuần khiết luôn có ở trong em. Dòng sông quê em vẫn hiền
hòa xuôi ngược. Dòng nước mát đó sẽ làm tươi mới đời em. Những cánh đồng chở
nặng phù sa cũng cần có em về vun bón. Những khu công nghiệp đã mọc lên cũng
rất cần bàn tay khéo léo, chuyên cần của em. Về nhé em? Vùng trời quê, ánh
trăng thanh, dòng nước mát,… sẽ đem lại bình yên, phẳng lặng cho đời em. Về đi
em! Hồn quê sẽ trở về.
Nhưng anh ơi! Em đã
ngụp lặn rất lâu nơi vũng lầy nhơ nhớp, em không thể trở về với sự vẹn nguyên
của tâm hồn và xác thân em đã chai sạn phong trần.
Em à! Anh đã nói rồi
“Cái đẹp vẫn đẹp, không hề bẩn nhơ. Sự nhơ bẩn có chăng là ở lòng người.”.
…
Thôi này em! Em tin
rằng “Tấm thân kia đã ngụp lặn rất lâu trong vũng lầy nhơ nhớp”. Ừ vậy em hãy đứng
lên và bước ra khỏi vũng lầy nhơ nhớp đó. Dẫu rằng em không có một lọ nước thần
để gột rửa những bẩn nhơ thì ánh nắng và gió sớm mai của vùng quê bình yên sẽ
bóc gỡ từng ít một bùn lầy trên tấm thân em. Và dòng nước trong xanh sẽ giúp em
rũ bỏ sạch những gì còn vương trên xác thân ngà ngọc. Còn gì nữa? Hồn quê cũng
giúp em nguôi ngoai về những ngày lạc lối. Người nông dân chân chất, thật thà
sẽ nâng bước em đi.
Tôi vẫn chờ và đón
đợi em về. Nhưng trên hết em vẫn là người quyết định con đường em bước. Dù rằng
mọi người vẫn mong mỏi nhưng em vẫn là người làm chủ bước chân em. Quay về thôi
em vì con đường em đang đi mờ mịt tối. Tôi chúc em có đủ ý chí và nghị lực để
quay về.
Để tiếp thêm niềm tin
và sức mạnh cho em tôi sẽ dùng 60% lợi nhuận từ việc viết sách nhằm lập quỹ
Người Bạn. Quỹ sẽ hỗ trợ cho em những lúc khó khăn, nhất là trong thời khắc em
đặt chân bước lên viết lại cuộc đời. Tuy nhiên, em cần tự lực, tự cường đứng
trên đôi chân của chính mình và dũng mãnh bước đi vì tôi chẳng thể sống đời với
em mãi.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét