Phật giáo quy nguyên
Thứ Năm, 2 tháng 6, 2016
II.Nhìn
lại những bước đi của Phật - Phật giáo quy nguyên.
Phật
vì muốn xa lìa sự khổ về sinh lão bệnh tử. Sự khổ về cảm thọ, cảm giác, tri
giác, nhận thức mang lại như những buồn lo, muộn phiền, tranh giành, ganh ghét,
si mê, tham đắm,... Phật đã từ bỏ ngôi vị thái tử ra đi tìm đạo.
Với kiến thức
uyên thâm về đạo pháp, Người lại được những vị thầy giỏi truyền dạy. Người mau
chóng đạt đến trạng thái thiền định vô sở hữu xứ và phi tưởng phi phi tưởng
xứ - Là mức định tột cùng mà những vị
thầy đạt được. Nhưng khi xuất định thì những lo âu, phiền muộn cũng không dứt,
Người nhận định “Nếu chỉ khi nhập định thì mới đạt trạng thái an lạc, xuất định
thì tâm vẫn không an thì sao có thể gọi là giải thoát được”. Biết không còn có
thể học thêm được gì Người quyết định đi tìm sự giải thoát, an lạc ngay trong
tự tâm. Phật đã từ tạ các vị thầy đáng kính.
Phật đã kiểm
chứng lại lối tu khổ hạnh mà trước đó Người đã không chấp nhận. Kết quả việc tu
khổ hạnh khiến Người suýt mất mạng. Phật khẳng định lại một lần nữa “Không có
việc hành hạ xác thân mà có thể mang lại sự giải thoát an lạc cho tâm”.
Người từ bỏ lối
tu khổ hạnh đến ngồi thiền định dưới gốc cây Bồ đề.
Trải qua một
thời gian dài thiền định và quán chiếu, Người dần nhận ra loài người đã sai.
Kinh điển các tôn giáo đã không đúng khi thừa nhận Con Người và Vạn Vật là do
một Đấng quyền năng nào đó sinh ra. Con người phải thờ phụng, cúng bái và cầu
nguyện thì mới có cuộc sống hạnh phúc, ấm no.
Sự quy thuận đó
đã trói buộc con người mất hết tự chủ, chấp nhận số phận, cam chịu những khổ
đau, hoặc mê mờ, tham đắm cầu nguyện nhờ Ơn Trên cứu giúp, phù hộ.
Nhưng điều đó
lại không giúp được con người thoát khỏi những ưu tư, phiền muộn, khổ đau về
sinh lão bệnh tử. Sự khổ về cảm giác, tri giác,... Sự khổ vì không hiểu biết về
cuộc sống mang lại,...
Tiếp tục công
trình thiền quán, Người lại nhận ra không có cái tôi thường tại trong bất kỳ sự
vật hiện tượng nào. Bất cứ sự vật hiện tượng nào cũng do muôn duyên hợp, không
có thực thể. Khi tan hoại thì trả về cho muôn duyên, không có sự vật hiện tượng
nào tách rời độc lập mà có thể tồn tại.
Ví như xác thân của con người là do tứ
đại hợp thành đến khi chết đi, tàn hoại thì trả về tứ đại. Tâm của con người
cũng là do cảm giác, tri giác, nhận thức, suy nghĩ đan xen, đổi thay biến
chuyển liên tục và cũng không có thực thể. Khi con người chết thì tâm sẽ theo
nghiệp báo trôi lăn trong 3 cõi 6 đường.
Người lại nhận
ra có một cái tâm thường tại dung chứa cả tứ đại, sơn hà đại địa. Tâm đó rỗng
rang mà mầu nhiệm không sinh không diệt, không tăng, không giảm, không dơ,
không sạch. Phật thể nhập tâm mình vào cái tâm thường tại kia.
Khi đó, thân
tâm Người chấn động, Phật nhận ra rõ tất cả muôn pháp, nhìn thấu rõ 3 cõi 6
đường chỉ là những vọng tâm sinh khởi, những vòng tròn sinh diệt biến chuyển
không ngừng. Phật nhìn rõ tiền kiếp, hiện kiếp, hậu kiếp của Người và của tất
cả chúng sinh có trong 3 cõi.
Ngay đó, Phật
chứng được pháp vô sanh không sinh, không diệt. Nhìn rõ vạn pháp như huyễn
không thật có, cũng không thật không.
Nhận rõ sự khổ,
nguyên nhân sự khổ, cách diệt khổ và chấm dứt sự khổ đau. Quán sát chúng sinh
trong 3 cõi trôi lăn trong sinh tử, Phật xót thương nhập thế, thuyết pháp độ
sinh, cứu khổ muôn loài.
Vì vậy, Phật
không chủ trương xuất thế mà là nhập thế cứu khổ muôn loài. Đạo Phật không phải
là một tôn giáo thuần túy. Việc giới hạn giáo lý, kinh điển Phật trong các
chùa, tự viện là một sự lầm lạc, không đúng theo bi nguyện của Người.
Phật thuyết
pháp để cứu khổ chúng sinh trong 3 cõi 6 đường. Ở nơi đâu có sự khổ, ở chúng
sinh nào cần có sự giải thoát thì nơi đó cần có pháp Phật. Phật đã thuyết “Chúng
sinh, ai cũng có Phật tánh”.
Thế nên bạn
đừng khởi sự phân biệt vì không ai không có tánh Phật cả cho dù bạn là tín đồ thuộc
tôn giáo khác hoặc là bạn không theo bất kỳ tôn giáo nào. Cho dù bạn thuộc
những tầng lớp thành phần xã hội, quốc gia khác nhau,... Chỉ cần bạn có mặt
trong 3 cõi 6 đường thì trong bạn đã có sẵn Phật tánh.
Nếu ai đó tin
sâu, hành trì những phương pháp chỉ dẫn của đức Phật thì việc để có cuộc sống
an lạc, tự tại, hạnh phúc là điều không khó. Việc giải thoát hoàn toàn là điều
chắc chắn bạn sẽ làm được.
Xã hội ngày nay
mải mê theo đuổi vật chất khiến con người mất quân bình về đời sống vật chất và
đời sống tinh thần. Đã có những rối loạn nội tâm, loài người bị mất phương
hướng, mất niềm tin và đánh mất hạnh phúc.
Có một sự thật
là con người ngày càng thủ đoạn, tàn độc và nguy hiểm hơn. Con người đã, đang
có ý thức quay về nuôi dưỡng lại tâm hồn, quay về với đời sống tâm linh.
Tôn giáo có dịp
phát triển trở lại. Những kẻ cơ hội trong bất kỳ xã hội nào, thời đại nào cũng
tồn tại - Những con người lầm lạc luôn tự phụ thông minh, khôn khéo, biết nắm
bắt thời cuộc. Nào hay đang tự “Đào mồ chôn mình”, cánh cửa Địa ngục đang mở
rộng chờ họ quay về. Điển hình là nhiều tôn giáo khác lạ ra đời, là hình thái
biến tướng của những tôn giáo truyền thống. Tự xưng thần, xưng thánh; giở trò
“Hù ma, dọa quỷ”; chối bỏ minh sư, tự cho mình cao tột, hư trương thanh thế,
lôi kéo tín đồ nhằm thu đoạt nhiều lợi dưỡng hoặc mưu đồ việc riêng. Lừa người,
dối mình thiết nghĩ những kẻ lầm lạc kia nên sớm quay đầu nếu không hậu kiếp
thật khó có thể nghĩ tưởng.
Nếu bạn u mê
lầm lạc gia nhập vào các tôn giáo hại người, hại mình thì khó tránh khỏi những
liên lụy. Rất mong bạn tỉnh táo, sáng suốt chọn minh sư. Đừng để phải một đời
lầm lạc. Thân người khó được.
Điểm qua tình
hình các tôn giáo, việc cầu nguyện bị lạm dụng quá mức,... nhưng không mang lại
nhiều lợi ích.
Cụ thể là đau
khổ ở loài người vẫn còn đó. Những mong các bậc chư tôn đức trong Tăng bảo vì
con người mau chóng xã hội hóa Phật giáo - Phật giáo quy nguyên. Trả Phật giáo
về cho xã hội, xóa bỏ định kiến “Phật giáo là một tôn giáo thuần túy”. Giúp cho
loài người có lại được sự an vui tự tại, niềm hạnh phúc chân thật. Góp phần làm
cho xã hội công bằng, văn minh, tiến bộ; giúp thế giới dứt trừ chiến tranh, hận
thù, khổ đau và trái đất được an toàn hơn.
Lời nhắn gửi
đến những nhà lãnh đạo, những nguyên thủ quốc gia, những nhà làm chính trị và
cả nhân loại:
Thiết nghĩ
những nhà lãnh đạo, những nguyên thủ quốc gia, những nhà chính trị và nhân loại
phải nên có cái nhìn thấu đáo, sáng suốt và rõ thật nhằm hỗ trợ, hộ trì chánh
pháp. Chủ nghĩa duy vật đã đi quá xa; đã sai lầm khi xóa bỏ, triệt tiêu sự tồn
tại của chủ nghĩa duy tâm. Kết quả là tạo ra khoảng trống tâm linh trong lòng
nhân loại, khiến cho nội tâm con người rối ren, bấn loạn. Con người sống hưởng
thụ, tham lam, ích kỷ,... gây thù chuốc oán, tàn độc và nguy hiểm. Đó là sai
lầm của nhân loại. Đã đến lúc sửa sai trước khi nhân loại chìm trong chiến
tranh, hận thù và đau khổ. Trước khi trái đất bị nổ tung.
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét