Vô Ưu quán sát Đạo Tràng
Thứ Ba, 14 tháng 6, 2016
Sau ngày 27/12/2010, ngày tôi đạt đóa vô ưu. Tưởng nhớ Ơn Phật, quán sát
đạo tràng hiện nay. Đạo tràng hư đổ, các con Phật đang dùng dao bén nhọn cắt
da, xẻo thịt Phật. Tim Phật chảy máu. Địa ngục chực chờ con Phật quay về. Quán
sát đạo tràng hiện nay, nhận thấy con Phật gồm những thành phần sau:
Người con thứ nhất
Nhốt thân vào Pháp
Chấp trước Thiền tâm
Những mong an lạc
Buồn cứ vờn quanh.
Người con này mê mờ, bản tánh vốn tự rỗng rang, tịch tịnh, vọng tâm sinh
khởi phải siêng năng thiền tọa, nuôi dưỡng thánh thai, bỏ mặc công ăn việc làm,
con cái. Miên mật hành trì khác nào mang dây trói mình. Đến khi xả thiền, thấy
vợ đau, con ốm, con cái nheo nhóc, nhà cửa xiêu vẹo, cơm không đủ no, lòng buồn
không ít,...
Có an lạc không?
Người con thứ hai
Si mê ngu muội
Phá hoại Tăng bảo
Làm Phật chảy máu
Địa ngục chực chờ
Con Phật quay về.
Người con này tự chân tâm chưa ngộ. Lại sinh tâm ngã mạn, dèm pha, khinh
nhờn Tam bảo. Lôi kéo người tu học sơ cơ, phá hoại Tam bảo.
Thật si mê lầm lạc! Người con này cả nghĩ đời mạt pháp, thân Phật không
còn. Nào hay pháp thân Phật là thường trụ. Làm chảy máu Phật phản tỉnh quay
đầu. Nếu không hậu kiếp thật khó thể nghĩ tưởng. Sinh ra trong 3 cõi 6 đường,
được làm thân người phước đức không nhỏ, lại biết đến Tam bảo. Lẽ ra, người học
Phật phải kính tin, quy y ngay tự tâm. Một lời hư dối trước Tam bảo, tổn hại
phước đức không ít.
Thật là:
Nhất niên Phật hiện tiền
Nhị niên Phật thăng thiên
Tam niên bất kiến Phật.
Con người này từng kính tin Tam bảo. Chỉ tiếc một bước sai đường ngày càng
xa rời đạo. Khẩu nghiệp là tội trọng. Thiết nghĩ nên khéo giữ gìn, chí thành
sám hối. Sám hối ngay tự tâm chứ không ở đầu môi, chót lưỡi. Kẻo không khi vô
thường gọi lại mê mờ trong 6 nẻo.
Người con thứ ba
Sân hận, si mê
Độ người cõi dưới
Thần thông không đủ
Pháp Phật chưa thông
Hậu kiếp khóc ròng
Thọ Tam Đồ khổ.
Người con này biết chút pháp Phật ngộ nhận có thần thông, độ người cõi
dưới, tích lũy được chút phước đức nhưng pháp Phật chưa thông. Rơi vào ma đạo
nuôi lớn bản ngã, sinh tâm kiêu mạn, sân hận mắng người, u mê chấp trước, xem
thường nhân quả. Sai càng thêm sai.
Chút phước đức tích lũy trong hiện đời vì câu nói sân hận, kiêu mạn như
sương trong nắng nên tỉnh thức dừng lại. Quay về nương tựa Tam bảo, sám hối chí
thành.
Người con thứ tư
Tham tâm cầu Pháp
Chỉ được đa văn
Thuyết pháp độ người
Nào hay,
Nếu được đa văn
Luân hồi sinh tử.
Người con này chỉ thấy áo cà sa lầm tưởng là thấy Phật. Trước, theo tôn
giáo khác; sau, quay về nương tựa Phật, gồm thâu các pháp môn - tịnh độ tông,
mật tông, thiền tông, duy thức tông,... Kinh sách làu thông, chỉ trên văn tự,
đối cảnh sinh tâm không dừng nghỉ. Mê mờ sự lý. Biết bao giờ mới ngộ được lý sự
viên dung. Chỉ mong sớm tìm Phật nơi tự tâm, chóng lìa văn tự, buông bỏ cái biết
của sở tri, kiến giải. Giữ tâm tịch tịnh.
Người con thứ năm
Chấp trước người xưa
Xa cha, lìa mẹ
Vào nơi động đá
Ngó vách, trông hang
Những mong đạt Đạo
Nấu cát thành cơm
Thật quá hư vọng!
Người con này vọng tưởng dũng mãnh, tinh tấn. Buông bỏ nếp nhà, xa cha, lìa
mẹ, bỏ vợ, quên con,... Vào nơi hang động, hốc đá, chùa hoang,... chuyên tâm tu
tập. Những mong chóng thành đạo quả, có được thần thông, đạt được Pháp xuất thế
gian.
Ly thực cầu huyền, nấu sỏi đá những mong thành cơm. Thật quá hư vọng! Nhân
đây, tôi kể lại câu chuyện khi Phật truyền trao chánh pháp nhãn tạng, Niết bàn
diệu tâm cho ngài Ca Diếp thông qua hình ảnh “Niêm hoa vi tiếu”.
Lúc đức Phật Thích Ca
Mâu Ni giơ cành sen trắng lên, đại chúng ngơ ngác, khởi tâm suy nghĩ. Riêng,
đại đức Ca Diếp nở một nụ cười trên môi. Chánh pháp nhãn tạng ngay đó được
truyền trao cho ngài Ca Diếp.
Tại sao lại như vậy?
Khi thấy Phật giơ cành sen trắng, Đại chúng khởi tâm phân biệt “Không biết
ý Thế Tôn là gì?”. Ngay đó mê mờ chân tánh. Đại đức Ca Diếp lại khác. Người
nhìn thấy hoa sen đẹp, Phật đẹp. Sen đẹp sinh ra từ bùn đất, Phật đẹp sinh ra
trong loài người. Phật đạt được pháp xuất thế gian nhưng chưa từng rời pháp thế
gian. Ngay đó, Đại đức nở nụ cười.
Bạn sẽ cho rằng đại đức đã khởi tâm phân biệt. Đó là nhận định sai lầm.
Chân tâm, thể rỗng rang tịch tịnh, dụng trùm khắp, không ngằn mé, thấy liền
biết. Đó là dụng của tâm - Chân tâm diệu dụng.
Nay tôi vì người đời sau đập tan kiến chấp sai lầm. Người trí qua ví dụ mà
hiểu.
Ví như từ nhỏ đến lớn
bạn chưa từng nhìn thấy hoa hồng. Một hôm, có người mang tặng bạn một bó hoa
hồng nhiều màu sắc. Vì chưa từng nhìn thấy hoa hồng nhưng bạn biết chắc rằng
loại hoa này không giống bất kỳ một loại hoa nào mà bạn đã biết. Bạn thấy hoa
đẹp, có mùi thơm quý phái. Bạn nhận lấy những đóa hoa nhưng vì vụng về bạn bị
gai đâm trúng vào tay và chảy máu. Thì ra là hoa có gai. Hỏi người bạn thì được
biết - đó là hoa hồng. Tổng hợp lại bạn sẽ có hoa hồng đẹp, nhiều màu sắc, có
mùi thơm sang trọng, quý phái và có gai. Đây là bạn đã dùng tâm phân biệt để
nhận biết. Rồi một ngày nào đó, bạn nhìn thấy một chậu hoa đẹp quen thuộc. Ngay
đó, bạn biết đó là chậu hoa hồng đẹp nhiều màu, có hương thơm và có gai.
Cái đó là cái thấy không dùng tâm phân biệt. Thấy liền biết.
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét