Home
» Hãy là đường xưa mây trắng bay
» Sự khác biệt của chủ nghĩa thực dụng phương Tây và Phương Đông
Sự khác biệt của chủ nghĩa thực dụng phương Tây và Phương Đông
Thứ Hai, 24 tháng 10, 2016
i. Sự khác biệt của chủ nghĩa
thực dụng phương Tây và Phương Đông.
Hiện
nay, có rất nhiều người tự nhận họ là người sống thực dụng. Bạn sẽ nhận ra
trong họ thể hiện một niềm tự hào, kiêu hãnh.
Thật
đáng tiếc! Họ đã lầm lạc không nhận ra được chủ nghĩa thực dụng chứa đựng sự
ích kỷ, xấu xa. Thừa nhận bản thân sống thực dụng là đồng nghĩa với việc chấp
nhận làm nạn nhân của sự ích kỷ, cô độc.
Và
chủ nghĩa thực dụng phương Tây và phương Đông có khác biệt gì?
Chủ
nghĩa thực dụng phương Tây ra đời trong bối cảnh nền kinh tế phát triển mạnh,
ổn định mang lại giá trị thặng dư đảm bảo an sinh xã hội. Người dân ở các nước
nhận được các khoản bảo trợ xã hội về y tế, hưu trí, nuôi con, trợ cấp thất
nghiệp,… Từ đó, sự ích kỷ trong con người cũng tăng lên. Sinh con ra đã có nhà
nước nuôi. Già bệnh chết đã có xã hội lo lắng. Chẳng cần làm vẫn được hưởng trợ
cấp thất nghiệp,...
Nhận
số tiền trợ cấp thất nghiệp, người dân các nước phương Tây cũng không đủ chi
tiêu cho cuộc sống ở trong nước nhưng khi họ sang các nước có mức sống kém hơn
tìm cơ hội làm ăn, du lịch thì mọi việc lại khác. Họ cảm thấy sinh con thật
vướng bận, hạn chế việc rong ruổi du lịch.
Phải
chăng đây là sự ích kỷ được sinh ra từ chủ nghĩa thực dụng?
Đây
cũng chính là nguyên nhân làm già đi dân số ở các nước có nền kinh tế phát
triển.
Việc
thiếu hụt lao động và sự già đi nhanh về dân số khiến các nước phải nhập cư
người lao động, nhập tịch công dân nước ngoài để duy trì nền kinh tế phát
triển. Nhưng đây quả thật không phải là giải pháp thật sự tối ưu và hiệu quả.
Bởi
lẽ, việc bảo trợ y tế, hưu trí, người già không ngừng tăng lên, trợ cấp thất
nghiệp cho một lượng lớn những công dân không chịu làm. Bộ máy chính quyền lại
cồng kềnh, kém hiệu quả. Giới kinh tế thì chỉ quan tâm vấn đề tư hữu, chiếm
hữu, tích lũy cho cá nhân;…
Nếu
các nước phương Tây vẫn giữ nguyên lối sống thực dụng thì việc đổ vỡ các nền
kinh tế, bất ổn chính trị, xã hội rối ren là điều khó tránh khỏi.
Chủ
nghĩa thực dụng phương Đông ra đời trong bối cảnh khác hẳn. Nền kinh tế các
nước chưa thực sự phát triển mạnh, ổn định.
Giới
kinh tế, chính trị chịu ảnh hưởng của chủ nghĩa thực dụng phương Tây nhanh
chóng đổi mới chủ nghĩa thực dụng cho phù hợp với tình hình ở mỗi nước. Thế là
giá trị thặng dư mà ngành kinh tế, sản xuất tạo ra được nhanh chóng chui vào
tay một số ít người.
Kết
quả chỉ sau một khoảng thời gian rất ngắn xã hội đã nhanh chóng tạo ra sự phân
tầng giàu nghèo rất lớn và rõ rệt. Thêm vào đó, tài sản, tiền vàng, đất đai,…
bị tư hữu hóa rơi vào tay các tập đoàn kinh tế đa quốc gia, các ông trùm bất
động sản, chứng khoán, các công ty tài chính, bảo hiểm,…
Nền
công nghiệp, nông nghiệp, kinh tế sản xuất bị mất nguồn tái đầu tư.
Nhằm
đảm bảo nền kinh tế, các nhà quản lý buộc phải vay vốn nước ngoài dẫn đến các
khoản vay nước ngoài không ngừng tăng lên và con cháu người lao động sẽ trả các
khoản vay này.
Và
lượng hàng hóa, vật chất tạo ra lại tiếp tục chui tọt vào tay của những nhà tài
phiệt,...
Đâu
là giải pháp hữu hiệu để phá vỡ sự bế tắc của các nhà quản lý trước sức mạnh
của chủ nghĩa thực dụng?
Nếu
nhìn nhận khách quan thì dường như biến thể chủ nghĩa thực dụng phương Tây ở
phương Đông có phần tàn độc, lạnh lùng và man trá hơn so với nguyên gốc.
Mỗi
người, mỗi ngành, mỗi bộ phận, thành phần kinh tế, chính trị, mỗi quốc gia đều
bị chủ nghĩa thực dụng len vào. Ai cũng tự cố thủ cho mình để rồi chết chìm
cùng với con tàu định mệnh - Chủ nghĩa thực dụng.
Nói thêm về chủ nghĩa thực dụng ở cấp độ gia đình.
Sẽ
không có gì đáng ngạc nhiên khi người cha, người mẹ sống thực dụng khuyên con
mình nên sống ích kỷ.
Cụ
thể là họ ngăn cấm những người con họ cho những đứa trẻ khác viên kẹo, món
quà,...
Còn
nếu cho ai đó một món quà thì con sẽ phải nhận lại được gì,...?
Sự
ích kỷ còn thể hiện rõ nét ở những bà mẹ vì muốn giữ nét đẹp của mình đã cho
những người con dùng sữa bình, sữa hộp.
Họ
không sinh con như mẹ họ đã sinh ra họ, họ chọn ngày giờ đẹp sinh con và họ
dùng biện pháp sinh mổ mĩ thuật để không mang trên mình những vết rạn nứt da
khi sinh con.
Những
đứa trẻ được nuôi lớn trong sự toan tính, ích kỷ, thực dụng của người lớn.
Khi
trưởng thành chúng sẽ đối mặt ra sao với những người cha, người mẹ già nua,
bệnh hoạn và vô tích sự?
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét