Chánh pháp thất truyền của Phật Thích Ca (P.3)
Thứ Tư, 15 tháng 2, 2017
4. Nẻo Súc Sinh.
Đây là nẻo chúng sinh không nhiều khả năng học hỏi, nhận biết. Chúng cũng
bị hạn chế về khả năng ghi nhớ, lưu giữ hình ảnh trong não bộ.
Chúng tồn tại chủ yếu dựa vào bản năng sinh tồn tự nhiên, tập tính hoang dã
và ngu khờ hơn rất nhiều so với nẻo Người.
Khả năng hiểu biết, ý thức, nhận thức,… yếu kém thể hiện chúng không biết
chúng sinh nẻo Người bắt chúng, giết chúng để làm gì?
Chúng chỉ biết chạm trán với loài người là rất nguy hiểm. Thế nên chúng
thường lẩn tránh, trốn chạy. Về cảm giác, ở mức độ tương đối, chúng không có
nhiều cung bậc cảm xúc phức tạp như ở loài người. Việc cắn xé gây thương tích,
bị hành hạ, bị giết, bị nhốt,… thường gây cho chúng sinh nẻo súc sinh những cảm
giác đau, sợ sệt, hoảng loạn,… nhưng chúng không mang nặng ý thức, tư duy về cảm
giác đau khổ, phiền não,…
Những chúng sinh nẻo súc sinh thường luân hồi cục bộ nghĩa là chúng trải
qua rất nhiều đời tồn tại trong hình dạng chủng loài mà chúng hiện diện bởi vì
chúng có tập tính bầy đàn, tiếng kêu đồng loại, hình dạng chủng loài… là những
tín hiệu được ghi nhớ do thói quen huân tập vì chúng thường xuyên dùng để giao
tiếp, trao đổi thông tin với đồng loại.
Chúng chỉ luân chuyển sang chủng loài khác hoặc nẻo khác khi có những biến
cố đặc biệt hoặc do cơ duyên thích hợp.
Đây là nẻo có rất nhiều, rất nhiều chủng loài nên việc luân chuyển cũng
muôn hình vạn dạng không thể trình bày rõ ràng, rành mạch.
Tôi chỉ trình bày vài dạng luân hồi tiêu biểu, đơn giản.
Điển hình là việc luân hồi giữa con gà và con sói với cả hai chiều thuận
nghịch.
Con gà sau rất
nhiều kiếp tồn tại trong xác thân con gà. Vào một thời điểm nào đó, con gà bị
lạc bầy và gặp phải một con sói. Lẽ thường, con sói sẽ đuổi bắt, vồ lấy con gà
xấu số. Nhưng tập tính giống loài, con sói sẽ không ăn vội con gà, nó sẽ dùng
con gà vào việc rèn luyện kỹ năng bắt mồi.
Hiển nhiên là con
gà rất hoảng loạn vì xung quanh toàn là hình ảnh những con sói hung ác. Ký ức
mới đáng sợ này sẽ được ghi nhận với hình dạng, tiếng gầm gừ, việc đuổi bắt,
vờn mồi,… và không có gì đáng ngạc nhiên khi con gà đó sẽ là con sói ở kiếp sau.
Việc luân chuyển từ con sói thành con gà cũng bi thảm không kém.
Một con sói chuyên
bắt trộm gà của một gia đình sống ven rừng. Sau nhiều lần mất gà, người chủ đã
đặt bẫy nhằm bắt kẻ phá hoại. Con sói dính bẫy. Người chủ thật sự căm giận muốn
giết ngay con sói nhưng lại nghĩ không hẳn chỉ có một con sói. Họ quyết định
không giết con sói mà nhốt cạnh chuồng gà để những con sói khác thấy đồng loại
bị nhốt không đến phá nữa.
Mặc dù con sói bị
con người bắt nhưng nó không quan tâm, nó đang đói và món ăn khoái khẩu của nó
là những con gà đang bị nhốt ở gần bên. Con sói bị bỏ đói đến chết với một nỗi
nhớ… con gà.
Con người rơi vào nẻo súc sinh như thế nào?
Có thể là thói quen, là thú vui, là sự ưa thích,…
Ví như tôi là người
thích nuôi những con thú cưng - chó, mèo, chim cảnh,… Sự yêu thích đó khiến tôi
lưu giữ những hình ảnh xinh đẹp dễ thương đó vào trong tiềm thức thì sẽ có một
lúc nào đó tôi sẽ là một trong những chú chim xinh đẹp, chú chó dễ thương, con
mèo hoang vô chủ,…
Nẻo súc sinh chuyển sang kiếp người như thế nào?
Có rất nhiều hình thức khác nhau, tôi chỉ trình bày hình thức cơ duyên,
phúc phận.
Một chú chó con đi
lạc, đói lả một đứa bé biết yêu thương loài vật mang về nuôi chăm sóc. Con chó
đó sẽ nhớ hình bóng con người đã thương yêu, nuôi chú và nếu nhân duyên đến con
chó đó sẽ chuyển kiếp.
Nẻo Trời, Atula chuyển sang nẻo súc sinh ở dạng trực tiếp.
Sau khi nhàm mỏi, chán chê sự tự tại, ý niệm về thân sẽ dẫn chúng sinh hai
nẻo Trời, Atula mang trên mình vảy hoặc lông thú dựa vào niềm tin hoặc định
tâm.
Nẻo Atula còn chuyển sang nẻo súc sinh thông qua nẻo Người.
Có một số người nhàm chán cuộc sống đua chen, quay về đời sống ẩn dật, tu
tập thiền định đạt được định tâm nhưng không hiểu biết về chánh định. Họ nhìn
những con bướm, những con chim,… ở nơi họ sinh sống thật tự do và họ mong mỏi
được là con chim, con bướm,… Định tâm mà họ đạt được sẽ giúp họ luân chuyển vào
xác thân nẻo súc sinh.
Và còn nữa… Những chúng sinh tạo nhân xấu ác rơi vào nẻo súc sinh quả thật
rất nhiều, nhiều vô số.
Nẻo giới này phần nhiều là những chúng sinh có nghiệp nhân, thói quen huân
tập xấu ác từ tiền kiếp về nẻo tối này để chịu đựng sự khổ não bức hại.
Tham đắm, ham muốn dục vọng, si mê, lầm lạc, sân hận, nóng nảy,… là chìa
khóa mở cánh cửa nẻo giới này. Nẻo Atula tồn tại ở nẻo này thường gặp ở dạng
quỷ đói, định tâm đói thường xuyên, liên tục khiến chúng sinh này chịu khổ não
rất nhiều. Trải qua rất nhiều, hàng hà sa kiếp thì những rung cảm si mê, lầm
lạc, mặc cảm tội lỗi, việc làm xấu ác sẽ nguôi ngoai dần mở đường cho những
chúng sinh này quay lại trôi lăn trong 6 nẻo.
Ngoài ra, nẻo giới này nếu gặp những người có được chánh định, định tâm
vững dùng chân tâm chỉ dẫn cũng góp phần giúp chúng sinh cõi giới này sớm được
siêu sinh.
Một phần không nhỏ chúng sinh trong nẻo ngạ quỷ là những vong hồn uổng tử,
những người tự hủy hoại mạng sống do thù hận, ghen ghét, đố kỵ, bế tắc,… trong
cuộc sống. Họ tìm đến cái chết vì nghĩ chết là hết nhưng đến khi chết rồi lại
nhận thấy tâm ý mình vẫn tồn tại nhưng họ không thể nhận biết sẽ đi đường nào
vì những đau khổ khi sống vẫn còn đeo đuổi, hành hạ ở mức độ cao hơn.
Những việc làm xấu ác, nhất là ở hiện kiếp chính là con đường dẫn về Địa
ngục. Dù cho tội ác được che đậy tinh vi, khéo léo thì chúng sinh tạo nghiệp
cũng không thể trốn chạy được nghiệp quả vì bạn chỉ có thể lừa người nhưng
không thể gạt mình.
Nẻo Địa ngục là cảnh giới khổ não, bức hại, hành hạ nặng nề nhất trong 6
nẻo. Chúng sinh trong nẻo này hoảng loạn kinh sợ đến mức không nhận biết được
gì, không biết mình sợ điều gì chỉ sợ và rất sợ.
Những khổ hình, khổ não sẽ do ai bức ngặt?
Tất cả chỉ lưu xuất từ tâm ý rối loạn, không còn định tỉnh của chúng sinh
đó.
Tôi sẽ đơn giản nẻo Địa ngục giúp bạn dễ nhận biết ở một cấp độ nhẹ hơn.
Chúng sinh trong nẻo Địa ngục sẽ hoảng loạn hơn gấp rất nhiều lần so với việc
một con người vì cướp một món tài sản có giá trị, lỡ tay giết người.
Người đó rõ biết “Giết người là đền mạng”. Anh ta xóa mọi dấu vết nhưng anh
vẫn ngờ rằng người khác đã nghi ngờ. Anh tìm cách lẩn trốn nhưng anh lại nghĩ
những việc xấu ác của anh mọi người đã biết. Họ cho anh một cơ hội nhưng anh
không muốn nắm bắt lấy, anh sợ cảnh sống tù tội. Anh bắt đầu trốn chạy nhưng
anh cảm nhận người truy bắt đang đến rất gần. Anh nghĩ về những ngày đen tối
trong tù, chịu muôn điều tủi nhục, hành hạ, cái chết treo lơ lững trên đầu,
người chết đòi mạng,… Và thế là anh trốn chạy không dừng nghỉ.
Nhưng trong tâm trí mê loạn anh lại nghĩ mọi người đã bắt được anh, đang
tra tấn, đánh đập. Anh hoảng loạn vừa chạy vừa kêu la, rên khóc. Anh nhận thấy
toàn thân đẫm máu, đau nhức không kể xiết,… Đó chỉ là những cung bậc cảm giác
mà chúng sinh nẻo Địa ngục phải lãnh nhận ở cấp độ thấp.
Nẻo Địa ngục là cảnh giới tối tăm, lạnh lẻo rợn người xen lẫn sự nóng bức,
khét cháy,... Thế nên, phần lớn chúng sinh nẻo này khi luân chuyển sang nẻo
khác thường tinh thần không định tỉnh, động loạn.
Cũng như ở nẻo ngạ quỷ chúng sinh nẻo Địa ngục cũng chịu bức não dai dẳng,
liên tục hàng sa số kiếp mới được luân chuyển sang nẻo khác nhưng hoàn toàn
không thể chọn lựa con đường để đi.
Tóm lại, sự luân hồi trong tam giới, cũng như đời sống chúng sinh trong tam
giới là rất phức tạp đan xen lẫn nhau. Chỉ có một phương cách duy nhất để thoát
khỏi luân hồi trong tam giới là đạt được sự hiểu biết giác ngộ, giải thoát hoàn
toàn và sống với cái biết đó.
Khi đạt được sự hiểu biết về sự giải thoát hoàn toàn ở một mức độ nhất định
thì bạn sẽ nhận ra sự luân hồi không đáng sợ vì lẽ sự luân hồi chứa đựng sự
khách quan, sự công bằng cần thiết đối với mọi chúng sinh trong tam giới.
Khi rõ biết lẽ thật này rất nhiều người sau quá trình hành trì tu tập đạt
chánh định đã lập hạnh bồ tát, nhập thế cứu độ muôn loài. Vào sinh tử nhưng
không mê đắm, đắm chìm trong sinh tử.
Con người là chúng sinh có được phước báo rất lớn khi có khả năng quyết
định con đường của mình đi trong 6 nẻo và gần như là chúng sinh duy nhất có đặc
quyền bước đi trên con đường giác ngộ, giải thoát hoàn toàn.
Bạn sẽ cả nghĩ “Tại sao con người có được đặc quyền ưu tiên đó? Thật không
công bằng!”.
Thế mới nói - Lạm bàn là trái đạo. Hãy đi tìm câu trả lời trong tự tâm.
Tuy nhiên, tôi sẽ nói rõ vấn đề bạn đã hoài nghi. Bạn đã nhầm lẫn! Đó chính
là sự huyền diệu, công bằng của bánh xe luân hồi. Bởi lẽ có chúng sinh nào
không từng luân chuyển qua kiếp người.
Chỉ là ở kiếp người đó có cơ duyên biết đạo, hiểu đạo và hành đạo hay
không?
Thân người khó được, chánh pháp khó tin nhận, khó tìm cầu,... Nếu được làm
người thì bạn hãy nên trân trọng!
Vì nghiệp duyên nhiều đời, con người thường được sinh ra, lớn lên trong
những hoàn cảnh khác nhau sang hèn, nghèo giàu, hạnh phúc, khổ đau,… Nhưng tất
cả mỗi người đều có khả năng giải thoát hoàn toàn là như nhau.
Những người sang giàu hãy biết dừng lại sống, đừng tham đắm tích góp,… vừa
làm khổ não thân tâm vừa hại cả người thân và con cháu vì lẽ con cháu có phúc
phận của con cháu.
Bạn hãy nên cho con bạn một chiếc cần câu, chỉ bày chúng cách sử dụng chiếc
cần câu hơn là cho chúng một số cá.
Nếu bạn chuẩn bị cho con bạn những mâm cỗ thịnh soạn đủ dùng cho đến lúc
chúng cuối đời thì con bạn có phần vô dụng. Bạn sẽ giết chết tài năng, sự hiểu
biết và cuộc sống của con bạn.
Kim ngọc mãn đường, mạc chi năng thủ,… Trì nhi doanh chi,
bất nhi kì dĩ,…
Vàng bạc đầy nhà làm sao mà giữ nổi. Giữ chậu đầy hoài chi bằng thôi đi,…
Quả thật vàng bạc đầy nhà làm sao giữ nổi vì khơi gợi lòng tham người khác,
là việc làm nguy hại đến thân mạng. Nhà lắm bạc, nhiều tiền con cái dễ và người
thân dễ sinh hư đốn, trụy lạc,… Bạn cũng không là người giữ kho, cũng không là
nô lệ của đồng tiền, vàng bạc.
Giữ chậu đầy hoài chi bằng thôi đi vì lẽ đó là việc làm không nhiều lợi
ích. Trong khi tôi đang cần cái chậu đó làm việc khác có ích hơn. Nếu tôi cứ cố
chấp giữ nước trong chậu thì sẽ không làm được những điều quan trọng cần thiết
khác.
Giữ chậu đầy hoài chi bằng thôi đi còn có hàm nghĩa sâu sắc khác. Đó là mỗi
người chúng ta sinh ra và lớn lên thường học hỏi sự hiểu biết trong cuộc sống.
Cho đến một lúc nào đó cái tôi của mỗi người tự cho rằng mình đã trưởng thành,
từng trải, đủ thông minh hơn người khác.
Sự tự phụ hiểu biết hơn người khiến cho mỗi người không thể tiến bộ thêm vì
người đó sẽ không học hỏi những điều mới lạ khác như là một cái chậu nước đầy không
thể đổ được nước vào thêm.
Chỉ khi người đó dứt trừ sự tự phụ hơn người, biết khiêm tốn, hạ mình lắng
nghe người khác, học hỏi thêm thì sự hiểu biết của người đó mới không ngừng
tăng trưởng, tiến bộ thêm.
Những người nghèo khó cũng nên biết dừng lặng sống. Nếu bạn cứ vội vã, tất
bậc trong cuộc mưu sinh thì bạn đã đánh mất chính bạn, bạn quên mất cuộc đời
mình và bạn đánh mất đi điều kỳ diệu duy nhất của cuộc sống. Bạn sẽ không thể
có hạnh phúc chân thường mà bạn và gia đình đang tìm.
Những người giả dạng ăn xin, những người con có cha mẹ, người thân là tội
nhân đang lãnh án tù, cả những người sống bằng nghề cướp giật, móc túi, đâm
thuê, chém mướn,… Cuộc sống khó khăn, bạn không tìm ra được nẻo sáng trong xã
hội loài người.
Bạn hỏi:
- Ai cho tôi lương thiện?
Tôi trả lời:
- Bạn phải cho bạn lương thiện. Vì lẽ những người giả dạng ăn xin, bạn phải
sống lăn lê trên đường, tự tạo cho mình những vết thương lở loét, tật nguyền,
vẻ mặt thảm não và thân cận với những người ăn xin thật, mọi hình ảnh sẽ lưu
giữ lại, những thói quen xấu khiến bạn sẽ là những người bệnh hoạn, tật nguyền
ở kiếp mai sau và những con dòi, ruồi nhặng cũng được lưu vào trong tâm trí. Đó
không phải là những nẻo tốt mà bạn muốn đi.
...
Những người bạn tham gia băng nhóm đâm thuê, chém mướn, giết người bạn có
nhìn thấy sự tương quan với những loài dã thú hung tợn. Tội ác, máu, nước mắt,
mặc cảm tội lỗi, nỗi sợ hãi, sự trả thù,… những việc làm này sẽ dẫn bạn về đâu
trong 6 nẻo.
Tất cả hãy dừng lại, chưa muộn cho sự dừng lại. Bạn hãy quay về cuộc sống
thiện lương, lành mạnh.
Hãy xóa những ký ức tối tăm, những thói quen xấu, tìm lại sự thanh thản,
bình yên trong tâm hồn. Tôi vẫn biết có thể những lời cảnh tỉnh bạn sẽ khiến
tôi bị giết. Nhưng tôi vẫn viết dẫu sao tôi vẫn phải giúp bạn.
Nếu tôi vì bạn mà chết tôi sẽ không mang điều đó theo, bạn cũng hãy quên đi
và sống lại từ đầu.
Hãy giữ lòng thanh tĩnh!
Những người bạn đang tham đắm thú vui thân xác, những bước nhảy cuồng quay
với viên trắng, viên hồng, ma túy,… Những người sống bằng máu và nước mắt người
khác, bằng việc giết chóc với chiến tranh, thù hận, những nhà chính trị độc
tài, đầy tham vọng, si mê và ích kỷ, cả những người đang mê đắm những trò chơi
games cuồng loạn,…
Hãy dừng lại! Hãy quay về! Hãy là đường xưa mây trắng bay…!
Kinh tế phát triển, cuộc sống sang giàu, nhàn hạ đôi khi lại là mối họa
không nhỏ. Phú quý sinh lễ nghĩa - nhiều lễ nghi, hủ tục khiến con người phạm
sai lầm, bị thành phần cơ hội lợi dụng rơi vào những tệ nạn mê tín dị đoan.
Việc này không chỉ hại họ mất tiền, tinh thần rối ren mà còn hại đến cả những
người thân đã khuất thêm mê mờ, lầm lạc. Hiện nay, do cuộc sống có phần dư dã,
việc ma chay, cúng đám tổ chức với rất nhiều nghi thức tế lễ rườm rà, giấy tiền
vàng mã được đốt rất nhiều, có cả nhà lầu, xe hơi, xe máy, máy bay,… được gửi
xuống cho người đã khuất.
Việc này thật tai hại vì người đã mất lẽ ra sớm được luân hồi nhưng vì tài
vật người thân gửi xuống quá nhiều, họ tham đắm chất giữ chấp nhận sống kiếp
ngạ quỷ quẩn quanh. Có một sự thật là khi tồn tại ở trạng thái không có thân
quá lâu, chúng sinh đó sẽ càng thêm mê mờ tâm thức dẫn đến về sau càng dễ sa
chân vào đường dữ.
Lời thật gửi đến bạn mong bạn hãy thận trọng đối với những việc làm dễ
khiến người đã khuất thêm lạc lối.
Nhân dịp thể nhập tam giới, Vô Ưu cảnh tỉnh chúng sinh ở nẻo không có thân
nên tự nhận biết đúng sai, đừng mê mờ tham đắm vật thực, vật cúng dẫn đến việc
ngụp lặn trong nẻo tối Địa ngục và kiếp ngạ quỷ nếu cứ mê lầm thì khổ não biết
đến bao giờ ngừng dứt.
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét