Lại nói về Phật Thích Ca
Thứ Năm, 6 tháng 4, 2017
Lại nói về Phật Thích Ca:
Từ xưa đến nay, trong nhân loại chỉ có Phật Thích Ca là người khiến Vô Ưu
phải vừa đáng kinh sợ, vừa đáng kính phục. Lý giải vấn đề này, tôi sẽ tỏ bày:
Phật là người đã từ bỏ vương quyền, vợ con để tìm đạo giải thoát, cứu khổ
muôn loài. Đây là một việc làm rất dũng mãnh bởi lẽ đạo lớn không tìm được thì
Phật sẽ trở thành con người bất nhân, bất nghĩa, bất trung, bất hiếu.
Phật có cái nhìn rất toàn diện, hiểu biết cùng tột. Khi lánh đời, tìm đạo thì
Người mặc y phục tối màu, thể hiện sự xa rời đời, học đạo. Đến khi đạt đạo giải
thoát, Người nhận ra cần phải rộng truyền đạo pháp sâu rộng đến mọi người, mọi
tầng lớp trong xã hội. Người đã chuyển thể từ y phục sẫm màu sang y phục sáng
màu - Màu vàng để tạo ấn tượng đẹp, bắt mắt về một giáo đoàn những người tu đạo
giải thoát đến với tất cả mọi người trong xã hội.
Điều này góp phần cho mọi người chú ý học hỏi giáo lý, giáo pháp về đạo
giải thoát.
Câu chuyện Phật vừa sinh ra đã bước đi bảy bước hiện ra bảy đóa sen rực rỡ
và một tay chỉ trời, một tay chỉ đất rồi cất tiếng nói “Thiên thượng thiên hạ
duy ngã độc tôn” - Trong cõi trời đất chỉ có ta là tôn quý hơn cả. Duy chỉ có
trí tuệ Phật mới nói được câu nói này.
Có thể xem đây là một câu Slogon đầu tiên của nhân loại. Câu nói thể hiện
chỉ có cái ngã của Phật là cao quý, to lớn và trùm khắp hơn cả.
Đã có rất nhiều người tìm hiểu Phật giáo cạn nghĩ vội trách “Phật đã nói
dối vì Phật đã phá bỏ cái ngã rồi mà sao còn tự cao, tự đại?”.
Họ đã lầm lạc! Phật thật sự đã phá cái ngã thành vô ngã vì thế cái ngã của
Phật là cái vô ngã, là tâm, là đạo. Thử hỏi có cái gì không tồn tại trong tâm,
trong đạo, trong cái vô ngã. Thế nên cái vô ngã là cao quý, to lớn cùng cực.
Thiên thượng thiên hạ duy ngã độc tôn cũng chính là một pháp môn giải thoát
của Đức Phật. Khi bạn tìm ra huyền nghĩa trong câu nói này thì xem ra bạn đã
lĩnh hội được đạo giải thoát.
Trong kinh Phật có rất nhiều điều Phật thuyết mà khi đối chiếu với đời sống
hiện tại, tôi thật sự giật mình kinh sợ.
Phật thuyết “Về sau con người tham lam, sân hận, si mê
đến mức có thể dùng lá cây, ngọn cỏ để đoạt mạng người và cũng chính do sự tham
lam, sân hận, si mê,… mà tuổi thọ con người sẽ giảm xuống. Con người sinh ra và
chết đi trong vòng mười ngày, ba ngày sau khi sinh là đã có thể sinh con,...”.
Bạn sẽ thấy thật vô lý, tôi cũng thấy vậy. Cho đến khi tôi nhìn ở góc nhìn
tổng thể, không chấp chặt câu từ và thời gian thì sự việc lại khác.
Quả thật người đời nay đâu cần đến vũ khí để giết người.
Những chiếc máy bay dân dụng, tòa nhà chọc trời, xe điện ngầm, sữa, thức
ăn, thức uống,… phải chăng đã được dùng để giết người khi con người tham đắm, u
mê, sân hận?
Tuổi thọ con người thực sự đang nâng lên hay giảm đi khi xét trên phạm vi
thế giới và những đứa trẻ phải chăng đã dậy thì, phát dục sớm hơn so với những
thế hệ trước?
Cõi giới A Di Đà cũng cho tôi nhận biết cái nhìn thấu đáo, cùng tột của
Phật Thích Ca. Khi hoàng hậu Vi Đề Hi chứng kiến cảnh con bà - Vua A Xà Thế bức
tử cha mình - Vua Tần Bà Sa La, bà đã rất tuyệt vọng, cố tìm đến gặp Phật. Phật
nhận biết rõ tình cảnh của bà Vi Đề Hi, biết rằng có khuyên giải thế nào thì
cũng không xoa dịu, không làm nguôi ngoai, không thể an định tinh thần của
hoàng hậu. Phật đã thuyết về cõi A Di Đà tuyệt đẹp, là nơi không có khổ não bức
hại. Việc làm này đã giúp hoàng hậu Vi Đề Hi gắng gượng tinh thần, sống hành
trì tu học để vãng sinh về cõi A Di Đà.
Cõi A Di Đà là thật có và bạn chỉ có thể về đến cõi Phật này bằng niềm tin
và sự hiểu biết giác ngộ, giải thoát hoàn toàn.
Phật Di Lặc ra đời cùng với từ bi hỷ xả. Đây cũng là một pháp môn của Đức
Phật. Đó là con đường mà nhân loại phải bước đi nếu loài người muốn tồn tại. Sự
chênh lệch giàu nghèo giữa các nước trên thế giới, giữa người với người trong
mỗi quốc gia là quá lớn. Điều này ẩn chứa những bất ổn xã hội, loạn lạc, chiến
tranh xảy ra là điều rất khó tránh khỏi.
Trên thực tế cả người giàu lẫn người nghèo đều đang có những bấn loạn nội
tâm. Người giàu đang mải mê tham đắm, tích góp tài sản nhưng vàng bạc đầy nhà
làm sao giữ nổi và giữ để làm gì. Con cái hư đốn, trụy lạc.
Thế nên bạn giữ tài sản lại cho ai?
Con bạn không phải là kẻ vô dụng, bất tài. Con cháu có phúc phận của con
cháu. Người nghèo khó tất bậc trong cuộc sống, nỗi lo cơm áo gạo tiền, lao tâm,
khổ trí. Vậy thì bạn càng nên phải bố thí.
Bạn sẽ hỏi:
- Tôi có gì để bố thí?
Tôi sẽ trả lời:
- Bạn có cái gì thì bố thí cái đó. Bạn có nỗi lo cơm áo gạo tiền, sự lao
tâm, khổ trí,... Bạn bố thí tất cả những thứ đó đi. Bạn còn sống là còn phải
làm nhưng bạn hãy quên nỗi lo đi, quên sự lao tâm, khổ trí đi. Bạn giữ chúng
làm gì chỉ khiến bạn thêm bạc nhược và hèn kém. Dù muốn hay không thì bạn vẫn
phải làm và sống. Than vãn kể khổ thì có ích gì. Nếu nhân duyên chưa đến thì
khi bạn phải chết đói ngay trước mặt, tôi cũng không đưa cho bạn cái bánh mì mà
tôi đang cầm trên tay.
- Bạn còn gì nữa?
Bạn còn có nụ cười. Bạn hãy bố thí nụ cười, hãy giữ nụ cười trên môi tinh
thần bạn sẽ phấn chấn. Bạn, những người thân yêu của bạn sẽ vơi bớt những khổ
đau và mọi người sẽ gần với bạn hơn.
...
Những quốc gia giàu có, có cần phải giúp đỡ các nước nghèo đói mà không
toan tính, vụ lợi?
Bạn sẽ không làm khác được vì sự bất ổn của các nước nghèo đói sẽ gây biến
động đến toàn thế giới. Sự đói nghèo khiến con người coi thường mạng sống sẽ
nhập cư bằng mọi hình thức vào nước bạn sẽ gây rối loạn xã hội làm tăng tỷ lệ
thất nghiệp, tệ nạn xã hội, băng nhóm, cướp giật, bạo loạn khắp nơi.
Bạn sẽ không thể kiểm soát được biên giới và ngăn chặn được việc nhập cư
trái phép. Bạn có thể bắn giết vài người nhưng không thể giết hết tất cả. Bạn
sẽ phải bắn những người mà họ phải nuốt cỏ khô, nhai dép cao su, nhặt phân bò
ăn cho đỡ đói,...
Những người bạn nước nghèo, bạn phải tự lực tự cường, phải tự xây dựng lại
cuộc sống. Việc trốn chạy sang nước khác tiềm ẩn nhiều rủi ro, mất người thân
là điều khó tránh khỏi và đất nước bạn lại càng chìm sâu vào nghèo đói. Dân tộc
bạn cần bạn để xây dựng lại cuộc sống, người thân của bạn cũng không muốn mất
bạn. Sự đoàn kết dân tộc và nhân loại sẽ là một phép màu.
Hãy tin vào điều đó!
Từ bi hỷ xả là hãy biết sống yêu thương, đồng cảm với nỗi đau của những
người khốn khổ nghèo. Giúp họ bạn sẽ có nhiều niềm vui, hãy quên đi những việc
tốt đã làm được. Vì khi đó bạn sẽ làm thêm được nhiều việc có ích hơn, bạn sẽ
có nhiều niềm vui hơn.
Nếu không dính mắc tâm trí bạn sẽ được thảnh thơi, thanh thản, bạn sẽ gần
với đạo. Khi đạt được chánh định bạn sẽ là đạo, là Phật, là Bồ tát thể nhập Niết
bàn - Thường lạc ngã tịnh.
Chỉ khi bạn đạt được chữ xả thì bạn mới có thể làm mọi việc một cách chân
thành, không toan tính, vụ lợi. Khi đó bạn thật sự lớn lao và vĩ đại.
Còn rất nhiều điều mà Phật thuyết ra tương hợp với cuộc sống nhưng tôi
không thể trình bày hết được và vì một lý do khác nữa.
Tôi lại mượn một câu chuyện Phật đã kể:
Một buổi chiều từ rừng về, Phật cầm trong tay một nắm lá
Simsapa. Người đưa nắm lá lên và hỏi các vị khất sĩ:
- Các vị khất sĩ! Lá trong tay tôi nhiều hay lá trong
rừng nhiều?
Các vị khất sĩ đáp:
- Lá trong tay Phật thì ít mà lá trong rừng thì nhiều.
Phật nói:
- Cũng như thế đó, các vị khất sĩ! Những điều tôi biết do
sự thực chứng thì nhiều, nhưng những điều tôi dạy cho quý vị thì ít.
- Tại sao lại như vậy?
Tôi chỉ muốn trình bày cho quý vị những gì thực sự lợi
ích cho công trình tu tập của quý vị mà thôi…
Sở dĩ, Phật hái nắm lá Simsapa và hỏi câu hỏi dường như vô nghĩa “Lá trong
tay tôi nhiều hay lá trong rừng nhiều” là vì ở thời điểm đó có nhiều người tu
học khởi hỏi những câu hỏi siêu hình không có lợi ích gì cho việc giác ngộ giải
thoát.
Phật muốn cảnh tỉnh những người tu học thời đó về mục đích thực sự của họ
khi tìm đến đạo Phật.
Tiếp đó, Phật đã kể câu chuyện về một người bị trúng tên
độc.
Ví như có một người bị trúng một mũi tên có tẩm thuốc
độc. Khi người thầy thuốc muốn nhổ mũi tên ra, bôi thuốc để trừ độc. Nhưng người
bị thương đã không cho người thầy thuốc đụng vào vết thương.
Người ấy nói:
- Khoan đã, trước hết tôi muốn biết ai là kẻ đã bắn mũi
tên này? Tên họ người đó là gì? Mấy tuổi? Ở đâu? Làm nghề gì? Thuộc giai cấp
nào? Tại sao lại bắn tôi? Tôi cũng muốn biết: Loại cung đã bắn ra mũi tên này
là loại cung nào? Trên mũi tên đó có tẩm chất độc loại gì? Lấy từ đâu?...
Người bị thương đó sẽ chết trước khi anh ta tìm ra được
hết những câu trả lời.
Bạn cũng vậy! Nếu bạn cứ u mê tìm hiểu những vấn đề không có lợi gì cho sự
liễu thoát sinh tử, cho sự dứt trừ khổ đau. Bạn sẽ phải trầm luân trong muôn
muôn kiếp.
Vũ trụ là hữu biên hay vô biên, là hữu hạn hay vô hạn, sự hiểu biết này có
giúp bạn được sự an lạc, giải thoát không?
Tuy nhiên, khi bạn đạt được đạo ta chưa từng sống thì bạn sẽ rõ biết vạn
pháp.
Bạn sẽ không tìm thấy rất nhiều điều tôi đã trình bày trong quyển sách “Hãy
là đường xưa mây trắng bay…” ở bất kỳ quyển kinh sách nào. Vì đó chính là những
chiếc lá trong cánh rừng Simsapa - Nơi Phật đã từng hái một nắm lá để xóa tan
những câu hỏi siêu hình không lợi ích cho người tu hành thời đó.
Vậy tại sao tôi làm điều này?
Ngày nay, tri thức con người đã được nâng cao. Bạn không chỉ sống bằng niềm
tin, bạn cần sự hiểu biết để củng cố, khẳng định lại tính xác thực của sự giác
ngộ giải thoát hoàn toàn, con đường Phật đã đi.
Hơn nữa, tâm phân biệt của con người đã tách rời đời đạo. Người làm việc
trái đạo thời nhiều. Xã hội đang ngấm ngầm những bất ổn, rối ren. Lòng người đa
đoan, bấn loạn,…
Tôi thể theo bi nguyện của Phật Thích Ca giúp nhân loại hợp nhất đời đạo -
Góp phần giúp bạn nhận ra đạo, sống tùy thuận theo đạo để bảo toàn sự sống trên
trái đất. Thế nên tôi phải mạo muội hái vài chiếc lá Simsapa.
Bạn đừng hỏi bất kỳ ai những điều bạn hoài nghi là đúng hay sai?
Cho dù đó là bậc chân tu thực thụ vì lẽ những bậc chân tu thường chán ngán
sự đời, lánh vào đạo mà nội dung quyển sách tôi trình bày chuyện đời không ít.
Chuyện đời cũng chính là vài chiếc lá trong số những chiếc lá Simsapa tôi
đã hái mang về. Thế nên bạn chỉ có thể tìm câu trả lời ngay trong tự tâm.
Cũng đừng tìm gặp tôi hỏi đáp luận bàn. Những điều tôi viết rất thật, bạn
đã hoài nghi dò hỏi chỉ dẫn đến tranh luận. Tranh luận là trái đạo, gặp tôi vô
ích.
Bài liên quan
- Vô Ưu tranh cử vai trò Tổng thư ký Liên Hiệp Quốc
- Câu chuyện về luân hồi ở góc nhìn khoa học và hơn thế nữa…
- Giết chết Đấng quyền năng sinh ra loài người và vạn vật. Đập tan thuyết “Tự nhiên sinh” của giới khoa học
- Câu chuyện về ngày tận thế - Một sự dối gạt, gian trá của những người truyền giáo không chân chính
- Vì sao chủ nghĩa duy vật xóa bỏ chủ nghĩa duy tâm?
- Bát nhã tâm kinh mộc giải
- Điều kì diệu ở mặt trái của cuộc sống - Hãy mơ một giấc mơ đẹp
- Lý Lẽ Đi Trong Phi Đạo
- Làm mà không làm
- Lời tự tình của mây trắng
- Ván Cờ Trân Long
- Đạo, đời và tôn giáo (P.3)
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét