Làm mà không làm
Thứ Tư, 19 tháng 4, 2017
II. Làm mà không làm.
Có lẽ sau khi xem hết phần I của sách Hãy là đường xưa mây trắng bay... sẽ
có không ít người nghĩ tôi vì số tài khoản của quỹ Từ bi sinh hỷ lạc để viết
quyển sách này.
Đó là một sự ngộ nhận đáng tiếc!
Nếu hiểu về luật pháp bạn sẽ nhận ra số tài khoản kia sẽ sớm được phong tỏa
và kiểm soát. Tôi vẫn biết vậy. Song tôi vẫn làm và cả ngôi nhà Nối lại những
yêu thương cũng sẽ vướng những hàng rào nguyên tắc.
Vậy tôi làm những việc vô ích kia để làm gì?
Tạo danh tiếng? Danh tiếng với sinh mạng cái nào quý?
Sinh mạng với của cải, cái nào hơn?
Quả thật, tôi rất muốn thực hiện hai việc làm trên vì cuộc sống cần có
người làm.
Tôi làm việc đó có tư tâm, tư lợi, có thực sự khách quan không?
Việc này có lẽ chỉ có trời biết, đất biết và tôi biết. Sẽ có người hoài
nghi tính khách quan trong những việc làm của tôi.
Bạn có thật sự khách quan không khi hoài nghi việc làm của tôi?
Tôi cũng nhận biết sẽ không có nhiều người đủ kiên nhẫn để nghe tôi trình
bày hai việc làm dường như hợp pháp. Còn việc đọc quyển sách có lẽ họ bận rộn
và không thể thực hiện việc làm vô vị này. Vì thế họ không giúp tôi được.
Tôi không làm được điều đó không có nghĩa là người khác không làm được.
Xã hội vẫn đang có rất nhiều những quỹ từ thiện hợp pháp, những ngôi nhà
tình nghĩa,…
Và điều tôi muốn chuyển tải đến những người có tấm lòng thánh thiện, bồ tát
là hãy sống với trái tim, tình yêu thương chân thật.
Khi đó, bạn sẽ rất gần với đạo. Đừng dính mắc, để tâm vào những việc tốt đã
làm, bạn sẽ tự nhận biết niềm hân hoan, vui sướng trong bạn và cả những người
được bạn giúp đỡ sẽ tăng lên gấp bội.
Nếu hiểu rõ lẽ đạo tôi trình bày trong quyển sách thì bạn và đạo sẽ không
là hai. Bạn đạt được chân thường, chân lạc, chân ngã, chân tịnh.
Thật không công bằng! Tôi chỉ nói mà không làm.
Không hẳn vậy! Tôi sẽ dùng 10 năm sức lao động của tôi để truyền trao quyển
sách đến với bạn. Và ngay khi hoàn thành quyển sách, tôi sẽ đến bệnh viện, vào
phòng hiến tặng cơ quan nội tạng, tôi sẽ hiến tặng bất cứ cơ quan, bộ phận nội
tạng nào mà người bệnh đang cần. Đôi mắt, trái tim,… tôi cũng sẽ không cần giữ
lại.
Tuy nhiên, ai sẽ dám lấy trái tim khi tôi còn đang sống?
Thế nên điều tôi cần làm tiếp theo là hành trì đi tìm giấc ngủ sâu không
trở lại.
Tôi có một yêu cầu ràng buộc “Nếu có ai đó đến nhận lấy đôi mắt thì hãy cứ
trả tôi về cuộc sống bình thường. Bạn không cần lo lắng, bảo bọc, chăm sóc,…
chỉ dõi mắt nhìn xem tôi có còn hồn nhiên, vô tư, tự tại hay những điều tôi
trình bày trong quyển sách chỉ là những dối lừa, những lời nói điêu ngoa”.
Nếu bạn nhận thấy tôi bước lê những bước chân thảm não bên đường bạn hãy
đốt hết những gì “Hãy là đường xưa mây trắng bay…”.
Tôi vẫn chờ đợi bạn đến mang sự thật trả về cho nhân loại.
Nhân đây, tôi cũng gửi lại lời nhắn:
Bạn đừng chuyển tiền vào số tài khoản của Vô Ưu.
Quỹ Từ bi sinh hỷ lạc và ngôi nhà Nối lại những yêu thương chỉ là một lời
nói suông?
Không hẳn vậy! Có lẽ khi quyển sách được rộng truyền thì quỹ Từ bi sinh hỷ
lạc và ngôi nhà Nối lại những yêu thương sẽ dễ dàng được xã hội chấp nhận hơn.
Tuy nhiên, bạn hãy làm với trái tim và tình yêu thương chân thật.
Bài liên quan
- Chánh pháp thất truyền của Phật Thích Ca (P.2)
- Chánh pháp thất truyền của Phật Thích Ca (P.1)
- Cảnh do tâm sinh - Dấu vết của luân hồi
- Vạn pháp quy tâm
- Buổi trò chuyện với Binladen
- Vô Ưu tranh cử vai trò Tổng thư ký Liên Hiệp Quốc
- Câu chuyện về luân hồi ở góc nhìn khoa học và hơn thế nữa…
- Giết chết Đấng quyền năng sinh ra loài người và vạn vật. Đập tan thuyết “Tự nhiên sinh” của giới khoa học
- Câu chuyện về ngày tận thế - Một sự dối gạt, gian trá của những người truyền giáo không chân chính
- Vì sao chủ nghĩa duy vật xóa bỏ chủ nghĩa duy tâm?
- Bát nhã tâm kinh mộc giải
- Điều kì diệu ở mặt trái của cuộc sống - Hãy mơ một giấc mơ đẹp
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét