XUA ĐI HUYỀN THOẠI - Đời Thừa
Chủ Nhật, 6 tháng 5, 2018
CHƯƠNG III
XUA ĐI HUYỀN
THOẠI
I. Đời Thừa.
Gần hai năm rồi, tôi đã rong
ruổi ngược xuôi, sống nhờ vào tình thương của bè bạn, người thân và gia đình.
Việc viết sách khiến tôi không có nhiều thời gian làm việc, lao động. Quả thật,
tôi đã ở bên đời như một kẻ thừa thải, sống ăn bám xã hội. Xem ra việc có hay
không có sự hiện diện của tôi trên cõi đời này đâu có nhiều khác biệt. Người
xưa nói không sai.
Có ngày trước tất phải có ngày nay. Cho nên bây giờ đây là tường xiêu,
gạch nát thì biết đâu ngày trước nơi này là cao lâu, tửu quán. Bây giờ là bụi
hoang, cành gãy thì ngày trước biết đâu là hoa quỳnh, cây ngọc. Bây giờ đây là
ma trơi, đom đóm thì ngày trước biết đâu đây là đèn vàng, nến bạc. Bây giờ đây
là rau đắng, rau má thì ngày trước biết đâu đây là cao lương, mỹ vị. Bây giờ
đây là lá phong hồng, bông địch trắng thì ngày trước biết đâu đây chẳng là gấm
xứ Thục, lụa xứ Tề. Trước kia không có mà nay có, đâu phải dư. Trước kia có mà
nay không, đâu phải thiếu.
Trước kia không có mà nay
có, đâu phải dư. Trước kia có mà nay không, đâu phải thiếu. Vậy nên việc tôi
không tồn tại có khác gì một chiếc lá rơi, một cành cây khô gãy, một con sâu bị
giẫm nát dưới dấu chân người,…
Nhìn lại những bước đường đã
qua, những gì tôi trình bày,…
Dường như tôi chỉ mải mê bắt
lấy lỗi người, có phải tôi là người không có lỗi lầm chăng?
Tôi đã từng nói “Con người
có bao nhiêu lỗi thì tôi có bấy nhiêu việc làm sai trái”. Thật vậy, với gia
đình tôi là một người con bất hiếu, không từng phụng dưỡng mẹ cha. Với đất nước
tôi cũng không là kẻ tận trung và là người thừa, kẻ vô dụng của xã hội.
…
Cuộc sống của tôi đã từng
trải qua không ít những thăng trầm. Thành công có và cũng không ít thất bại.
Chính ở nơi thất bại mà tôi dừng lặng và nhận định, đánh giá lại cuộc đời. Tôi
đã tìm về đạo Phật với những hiểu biết chông chênh, mơ hồ, huyễn hoặc, không
sáng rõ nơi giáo lý, kinh điển. Trải qua một quá trình thiền định, quán chiếu,
tôi có chút tỏ ngộ về con đường Phật đi, việc tiếp xúc cõi vô hình giúp tôi
nhận biết 3 cõi, 6 đường, nhân quả luân hồi, giải thoát sinh tử, khổ đau là
thật có. Tôi đã trình bày sáng rõ lại chánh pháp chân thật cho nhân loại nhưng
tôi vẫn biết tri thức nhân loại không thể không có những hoài nghi. Rồi tôi
quyết định hành trì bước qua sinh tử nhằm củng cố, chứng thực lại niềm tin, sự
hiểu biết của nhân loại.
Có lẽ việc trình bày sự hiểu
biết của tự thân qua những trang sách và gửi đến nhân loại là việc làm có ý
nghĩa nhất của đời tôi. Đã đến lúc tôi cần được nghỉ ngơi thật sự. Đời ai sớm
muộn gì cũng một lần…
Nếu vì sự tự tại, an lạc,…
cho riêng cá nhân thì tôi đã không viết sách. Khi đó, tôi sẽ xây dựng một mái
gia đình đầm ấm, hài hòa và hạnh phúc.
Nhưng xã hội loài người lại
đang ngụp lặn trong những rối ren, bấn loạn nội tâm, trái đất đang bị vắt kiệt
tài nguyên, ngày tận thế, chiến tranh, thù hận, biến đổi khí hậu,… Không có một
giải pháp mang tính tổng thể, khả thi do tri thức nhân loại đang trói trong tấm
màng lưới vô minh nhị nguyên, tâm phân biệt dính mắc khiến con người không còn
nhận biết sáng rõ về sự sống, cội nguồn con người và vạn vật.
Nếu phải sống để nhìn con
người tự hủy hoại sự sống và con người thì tôi có khác gì một xác người đui mù,
câm điếc. Tôi rõ biết “Tôi thật tầm thường, nhỏ bé,… nên những điều tôi trình
bày liệu có mấy ai tin nhận, tùy thuận theo”. Thôi thì tôi sẽ ngủ một giấc ngủ
ngon nhằm tạo nên điều kỳ tích. Khi tôi tự tại bước qua sinh tử thì bạn phải ít
nhiều hoài nghi về “Nhân quả luân hồi và sẽ chọn lựa nẻo tốt cho riêng mình”.
Khi con người sống tùy thuận theo chánh pháp thì trái đất sẽ lại phủ xanh màu
cỏ cây, dòng sông sẽ sạch trong, đồng lúa lại thơm mát, nhân loại sống lại
trong yên bình, yêu thương,...
Nếu có thể chọn lựa lại
đường đời, gia đình và bè bạn thì tôi sẽ vẫn chọn lựa lại con đường mà tôi đã
đếm bước đến ngày hôm nay.
Cảm ơn cha mẹ, người thân và
bạn! Tôi yêu thương, quý trọng tất cả mọi người. Tạm biệt!
Với những người bạn cho rằng
“Tôi là người điên loạn, hoang tưởng,…”. Hãy cảm thông cho tôi vì dẫu sao tôi
cũng chỉ là một gã điên chưa đánh mất hết lương tri, nhân tính của một con người.
Tôi vẫn sống với trái tim biết yêu người. Tôi sẵn sàng từ bỏ cõi đời nhưng
không từ bỏ việc đi tìm tình người trong nhân loại. Nơi sâu thẳm tâm hồn tôi
luôn hằng mong bạn luôn an vui, hạnh phúc và không còn khổ đau, phiền muộn. Tôi
sẽ ra đi và gieo vào lòng nhân loại một giấc mơ có thật. Giấc mơ cuộc sống
không còn oán thù, chiến tranh, đau khổ,… Con người đến với nhau không còn phân
biệt màu da, chủng tộc,… sống thương yêu, hài hòa, đồng điệu, sẻ chia,…
Nếu mai này việc tranh chấp
biển Đông leo thang thành chiến tranh giữa các nước tôi chỉ xin nhân loại và
giới lãnh đạo Trung Quốc hãy cho tôi được chết trước khi chiến loạn xảy ra. Hãy
xem tôi như là một “con vật” tế thần của những bộ tộc sơ khai, những chủng
người được nhân loại cho rằng man rợ, đầy thú tính mỗi khi bộ tộc tàn ác đó tổ
chức cướp bóc, xâm lấn các bộ tộc hiền hòa. Hoặc là nhân loại hãy xem tôi như
là một tội đồ xấu xa sau phiên xử của Tòa án xử dị giáo của loài người mà nhân
loại đã từng thừa nhận,...
Một cái chết thảm khốc,
không một giọt nước mắt tiếc thương, không một niềm đồng cảm, sẻ chia. Chỉ có
sự lạnh lùng, tàn nhẫn, vô cảm ngự trị trong lòng mỗi con người,…
…
Có lẽ trước khi nhắm mắt tôi
vẫn mang theo một niềm hy vọng cái chết vụng về của tôi sẽ được nhân loại “vùi
chôn” cùng với sự hận thù, chiến tranh, đau khổ và tội ác loài người.
Trải qua vô số kiếp luân hồi
nơi 3 cõi, 6 đường có lẽ đây là lần đầu tiên và cũng là lần sau cùng tôi xin
nhân loại “Hãy cho tôi một lần được chết”. Tôi sẽ dùng cái chết để tạ tội cho
những lỗi lầm đã, đang, sẽ làm và không từng làm trải qua hằng hà sa số kiếp
lâu xa. Tôi xin được chết nhằm xóa bỏ hoài nghi, ganh ghét, si mê, đố kỵ,…
trong nhận thức, tư duy nơi tri thức nhân loại.
Bạn hãy quên đi việc “Đây là việc làm cao cả,
lớn lao, vĩ đại”. Bởi lẽ việc tôi mong mỏi rời bỏ xác thân là thể hiện sự ích
kỷ của tự thân. Tôi đã mệt nhoài với những khổ đau trói buộc kiếp người, tôi
trốn chạy xác thân vật chất để tìm về sự giải thoát hoàn toàn, nơi bình yên của
nội tâm, sự tĩnh tại như như của hư không thường trụ. Chỉ có chút yêu thương
được gieo vào lòng nhân loại “Con người hãy nên sống với sự đồng điệu sẻ chia,
hãy nên sống tùy thuận theo chánh pháp nhằm có được cuộc sống an vui, ấm êm,
gia đình hạnh phúc, xã hội thuận hòa, bình đẳng, bác ái”.
Bài liên quan
- Dùng nhị nguyên luận cổ, giải kim (P.2)
- Dùng nhị nguyên luận cổ, giải kim (P.1)
- Thấy Gì Qua Cọng Tóc Thiêng Được Thỉnh Về Ngự Ở Chùa Ba Vàng? (Phần 3)
- Thấy Gì Qua Cọng Tóc Thiêng Được Thỉnh Về Ngự Ở Chùa Ba Vàng? (Phần 2)
- Thấy Gì Qua Cọng Tóc Thiêng Được Thỉnh Về Ngự Ở Chùa Ba Vàng? (Phần 1)
- Xóa Dấu Chim Bay
- LỜI TÂM SỰ CUỐI
- Giải Công Án Đắc Pháp Của Thiền Sư Đức Sơn
- Vì Chánh Pháp Chặt Lìa Ngón Tay Đệ Tử
- Pháp Phật Không Thể Nghĩ Bàn(P.2)
- Pháp Phật Không Thể Nghĩ Bàn(P.1)
- Lại Vén Áng Mây Chiều
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét