Góp Nhặt Từ Internet - Bom nợ đe dọa Trung Quốc
Thứ Tư, 8 tháng 8, 2018
Đối với những tư liệu góp nhặt từ Internet thì tôi sẽ không hoàn
toàn chịu trách nhiệm về phần nội dung. Lý do của việc không chịu trách nhiệm
về nội dung nhằm thể hiện sự khách quan, không “Giậu đổ, bìm leo”,… Sở dĩ, tôi
sử dụng những tư liệu có nguồn gốc từ Internet là nhằm vào việc dẫn lời cho
những vấn đề tôi sẽ trình bày tiếp theo.
Bom nợ đe dọa Trung Quốc
Một dự án dân cư hiện đại ở thành phố Ordos, Nội Mông xây xong không ai ở - Ảnh: Reuters
Các ngân hàng và chính quyền địa phương Trung Quốc đang che giấu
những khoản nợ khổng lồ lên đến hàng ngàn tỉ USD, một gánh nặng có thể dẫn tới
thảm họa tài chính cho nền kinh tế số 2 thế giới.
Ngày 12 - 9 - 2012, Tân Hoa xã đăng xã luận cảnh báo Trung Quốc
không nên thực hiện các biện pháp quá quyết liệt, tương tự như gói kích thích
632 tỉ USD năm 2008, để thúc đẩy nền kinh tế đang tăng trưởng chậm lại. “Một
gói kích thích quy mô lớn sẽ đe dọa tăng trưởng bền vững của đất nước” - Tân
Hoa xã nhấn mạnh.
Trước đó ngày 10 - 9 - 2012, tạp chí The Diplomat cũng đăng bài
“Phải chăng các ngân hàng Trung Quốc đang che giấu thảm họa bom nợ hẹn giờ?”
của giáo sư Minxin Pei thuộc Đại học Claremont McKenna, trong đó đã khẳng định
gói kích thích năm 2008 của Trung Quốc là nhằm phục hồi nền kinh tế, nhưng có
thể nó đang dẫn tới một thảm họa tài chính khổng lồ - “Đổ tiền xuống vực sâu
không đáy”.
Trong bốn năm qua, hàng ngàn công trình xây dựng đầy tham vọng như
khu dân cư, thị trấn, khu công nghiệp, khu nghỉ dưỡng, trung tâm mua sắm, công
viên giải trí,... đã mọc lên như nấm khắp Trung Quốc. Nhưng, rốt cuộc đó lại là
“những thị trấn ma”, hoàn toàn vắng lặng, bỏ hoang, không thu hút được người
dân đến sinh sống, làm ăn... Như vậy, hàng loạt địa phương sẽ vỡ nợ vì phải trả
lãi suất quá lớn trong khi các dự án hạ tầng này lại không tạo hiệu quả cần
thiết.
Theo giáo sư Pei, chỉ 20% khoản nợ này biến thành nợ xấu thôi thì
các ngân hàng Trung Quốc cũng sẽ thiệt hại khoảng 2.000 - 2.800 tỉ NDT, như vậy
sẽ phải đối mặt với đổ vỡ.
Theo Cơ quan Kiểm toán quốc gia Trung Quốc (NAO), từ đầu năm 2009
đến cuối tháng 6 - 2012, các ngân hàng Trung Quốc đã cho vay tổng cộng 35.000
tỉ NDT (5.400 tỉ USD), tương đương 73% GDP của Trung Quốc năm 2011. Khoảng 2/3
các khoản cho vay được thực hiện trong năm 2009 - 2010 và nằm trong chương
trình kích thích kinh tế 2008 của Bắc Kinh. Việc bơm hàng ngàn tỉ USD cho nền
kinh tế đã giúp Trung Quốc giữ được tỉ lệ tăng trưởng, bất chấp suy thoái toàn
cầu.
Nhưng theo giáo sư Pei, cũng chính gói kích thích khổng lồ này đã
thổi phình bong bóng bất động sản ở Trung Quốc, tiếp vốn cho các tập đoàn nhà
nước đầu tư vô tội vạ, bảo hiểm cho các khoản đầu tư hạ tầng không hiệu quả của
chính quyền các địa phương. Khi Ngân hàng Trung ương Trung Quốc kéo còi báo
động vào cuối năm 2010 thì dường như tất cả đã quá muộn. Khi đó, chính quyền
các địa phương ở Trung Quốc đã ôm một núi nợ khổng lồ và tiêu phần lớn nguồn
tiền vào các dự án lãng phí, vô ích.
Tháng 6 - 2011, NAO thừa nhận tổng nợ của chính quyền các địa phương
Trung Quốc tính đến cuối năm 2010 đã lên đến 10.700 tỉ NDT (1.700 tỉ USD). Ngân
hàng Trung ương Trung Quốc lại cho rằng các địa phương nợ tới 14.000 tỉ NDT.
Tuy nhiên, trên báo Wall Street Journal, giáo sư Victor Shih thuộc Đại học
Northwestern ước tính con số thực tế có thể lớn tới 15.400 - 20.100 tỉ NDT,
tương đương 40 - 50% GDP của Trung Quốc. Trong đó, các công ty tài chính địa
phương (LGFV), các thực thể tài chính do chính quyền các địa phương thành lập
để đầu tư vào hạ tầng và các dự án khác, nợ khoảng 9.700 - 14.400 tỉ NDT tính
đến cuối năm 2010. Giới chuyên gia tài chính phương Tây mô tả các khoản đầu tư
của LGFV là “đổ tiền xuống vực sâu không đáy”.
Thật ra Trung Quốc đã nhận ra nguy cơ của “quả bom hẹn giờ” này từ
sớm. Theo Nhân Dân Nhật Báo, trong 6 tháng đầu năm 2012 Bắc Kinh đã công bố
chính sách cho phép các ngân hàng giãn nợ đối với các địa phương thêm ít nhất
một năm. Tuy nhiên, giới chuyên gia tài chính cho rằng đây chỉ là hành động
nhằm che giấu vấn đề trong năm chuyển giao chính trị. Và quả bom nợ không hề
được tháo ngòi nổ!
Giáo sư Pei cho biết khi Trung Quốc tung ra gói kích thích kinh
tế, không chỉ chính quyền các địa phương đua nhau vay nợ và chi tiêu ồ ạt mà
còn cả các công ty tư nhân. Các công ty địa ốc lớn hiện đang phải vật lộn với
nguy cơ phá sản. Truyền thông Trung Quốc đưa tin đã có vài trường hợp lãnh đạo
công ty địa ốc tự sát.
Hồi tháng 5 - 2012, báo Bưu Điện Hoa Nam Buổi Sáng đưa tin có ít
nhất 47 giám đốc công ty địa ốc đã bỏ trốn trong năm 2011 để tránh trả nợ hàng
tỉ NDT cho ngân hàng.
Theo giáo sư Pei, các công ty sản xuất Trung Quốc, cả doanh nghiệp
nhà nước và tư nhân, có thể sẽ là đối tượng tiếp theo trong tầm ngắm. Tăng
trưởng của Trung Quốc suy giảm trong thời gian qua sẽ dẫn tới tình trạng hàng
hóa ứ đọng. Việc bán tống, bán tháo lượng hàng hóa này sẽ khiến các công ty này
thiệt hại nặng nề. Và các ngân hàng sẽ gõ cửa đòi nợ.
Giới chuyên gia tài chính phương Tây cảnh báo một nguy cơ nữa đối
với ngành ngân hàng - tài chính Trung Quốc là hệ thống “tín dụng đen” trị giá
khoảng 2.200 tỉ USD. Đó là các ngân hàng phi pháp, các cửa hiệu cầm đồ, các
công ty ủy thác,... Các công ty tư nhân và tập đoàn địa ốc không tiếp cận được
nguồn vốn ngân hàng chính thức thường tìm đến “tín dụng đen” để giải cơn khát
vốn và phải trả mức lãi suất cắt cổ. Hậu quả là nguy cơ vỡ nợ càng cao.
Các chuyên gia phương Tây nhận định điều nguy hiểm nhất là những
nguy cơ khủng khiếp này lại không hề được đưa ra trong báo cáo tài chính của
các ngân hàng Trung Quốc. Các ngân hàng nhà nước vẫn đưa ra những báo cáo lạc
quan với lợi nhuận cao, tỉ lệ nợ xấu thấp... “Các ngân hàng Trung Quốc đang cố
che giấu quả bom nợ khổng lồ” - giáo sư Pei kết luận.
Theo Tuổi trẻ
Thị trường bất động sản Hàn Quốc bên bờ vực thẳm
Sự trầm lắng của thị trường bất động sản Hàn Quốc giáng một cú
đánh mạnh vào nền công nghiệp xây dựng và có thể đẩy toàn bộ nền kinh tế vào
cảnh nguy khốn.
Lee Ji-sun, một giáo viên dạy golf chuyên nghiệp 40 tuổi, chạy vạy
mãi mới bán được căn hộ nhỏ của cô ở phía nam thủ đô Seoul tháng trước. Cô muốn
bán đi do lo ngại rằng tình hình kinh tế trì trệ kéo dài có thể đẩy giá nhà đất
xuống sâu hơn nữa.
Giá một căn hộ 73 m2 của Lee
tăng cao đến mức kỷ lục là 600 triệu won (530.000 USD) vào cuối năm 2009, nhưng
đã giảm mạnh xuống 450 triệu vào tháng 8 năm nay. Các nhà phân tích cho rằng
một loạt khó khăn kinh tế khiến giá nhà lao dốc mạnh.
“Tôi bán căn hộ vì sợ rằng giá của nó còn giảm mạnh hơn nữa. Trước
mắt tôi sẽ không mua ngay một căn hộ nào”, cô giáo dạy golf tâm sự.
Trường hợp của cô Lee là lời nhắc nhở về tình cảnh kinh tế ảm đạm
của Hàn Quốc. Thị trường nhà ở bất ổn định đã giáng một cú đánh mạnh vào nền
công nghiệp xây dựng và có thể gây ra một mối đe dọa đối với toàn bộ nền kinh
tế.
Seo Byung-woon, Phó chủ tịch cấp cao phụ trách quan hệ công chúng
của công ty Chế tạo máy và xây dựng Daewoo, một công ty xây dựng hàng đầu ở Hàn
Quốc nói “Thị trường xây dựng nội địa đang gặp khó khăn”. Ông Seo nói rằng công
ty Daewoo và các công ty xây dựng khác đang tìm cách đem về các hợp đồng ở nước
ngoài do nhu cầu xây dựng nhà ở và hạ tầng cơ sở ở Hàn Quốc giảm.
Những số liệu gần đây do Sở Giao dịch chứng khoán Hàn Quốc thu
thập cho thấy, 14 trong số 33 công ty xây dựng lên sàn trên thị trường chứng
khoán chính đã thua lỗ giai đoạn từ tháng 1 đến tháng 6 năm nay. Hiện nay
khoảng 20 trong số 100 công ty xây dựng hàng đầu Hàn Quốc bị liệt vào nhóm trả
nợ gấp hoặc bị tòa án quản lý do gặp khó khăn về tài chính. Cựu giám đốc một
công ty xây dựng lớn dùng thành ngữ “Bóng đêm chỉ cách một phân” để miêu tả
tình hình hiện nay. Ông đề nghị được giấu tên vì ông đã xin thôi việc.
Choi Un-sun, một chiến lược gia của công ty đầu tư và chứng khoán
LIG, nói: “Sự sụt giảm hơn nữa của giá nhà ở có thể dẫn đến tình trạng suy giảm
số lượng căn hộ được tiêu thụ do tác động tâm lý và có thể làm cho tăng trưởng
kinh tế cũng giảm theo".
Các tòa nhà bên bờ sông Hàn ở thủ đô Seoul của Hàn Quốc. Ảnh: Flickriver.
Chính phủ Hàn Quốc dự đoán tăng trưởng kinh tế sẽ đạt khoảng 3%
trong năm nay, mặc dù nhiều người lo ngại rằng tốc độ tăng trưởng kinh tế có
thể giảm xuống còn 2%. Theo đánh giá của Ngân hàng trung ương Hàn Quốc, khu vực
xây dựng chiếm khoảng 5,9% tỷ trọng của nền kinh tế Hàn Quốc trong năm 2011,
giảm so với mức 8% trong năm 2003.
Sự trì trệ của thị trường bất động sản đã buộc người Hàn Quốc phải
thay đổi nhận thức về việc mua một ngôi nhà. Ngôi nhà từng là một lựa chọn đầu
tư chủ yếu, nhưng giờ đây thì nó trở thành một gánh nặng nợ nần, đặc biệt đối
với những người phải vay ngân hàng.
“Chúng ta chẳng làm được gì ngoài việc đứng nhìn những người mua
bất động sản chịu đau khổ”, Bộ trưởng Tài chính Bahk Jae-wan phát biểu trước
các nghị sỹ quốc hội. Ông miêu tả sự trì trệ hiện nay trong lĩnh vực bất động
sản là hậu quả đau đớn của hiện tượng nổ bong bóng về giá.
Nhiều người Hàn Quốc đã vay tiền của ngân hàng để mua các căn hộ
trong những thập kỷ gần đây với hy vọng họ sẽ kiếm được một khoản lợi tức kếch
xù.
Theo các số liệu gần đây của chính phủ, tổng số nợ của các hộ gia
đình đã lên đến 455,4 nghìn tỷ won (403 tỷ USD) trong tháng 7, tăng 700 tỷ won
so với tháng 6, mức mà các nhà phân tích sợ rằng có thể gây nguy cơ đối với khu
vực ngân hàng và nền kinh tế nói chung.
Báo cáo tháng 7 của tổ chức nghiên cứu Macquarie Equities nói rằng
60% khoản cho vay hộ gia đình liên quan đến bất động sản và các hộ gia đình này
buộc phải trả nợ nhanh hơn để đỡ gánh nặng lãi trong bối cảnh thị trường bất
động sản hoạt động cầm chừng. Chờ giá giảm.
Theo số liệu của Kookmim, một ngân hàng cho vay hàng đầu ở Hàn
Quốc, thì giá các căn hộ tại Seoul, thủ đô Hàn Quốc, đã tăng tới 367% trong
khoảng thời gian từ năm 1986 đến 2011.
Xu hướng tăng giá đã châm ngòi cho sự bùng nổ trong xây dựng,
nhưng khi cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu năm 2008 nổ ra, rồi kéo theo
khủng hoảng nợ trong khu vực đồng euro, thì giá nhà đất cứ đi xuống mãi.
Lee Kyung-ja, nhà phân tích về xây dựng tại công ty Korea
Investment Securities nhận xét: “Người dân ngày nay không vội mua nhà vì họ cho
rằng giá nhà có thể còn giảm mạnh”.
Thái độ chờ đợi của những người muốn mua nhà đã dẫn đến việc dư
thừa vô số căn hộ, khiến lợi nhuận của các công ty xây dựng địa phương giảm
mạnh hơn.
Theo số liệu của Bộ Đất đai, giao thông và biển thì số căn hộ và
nhà riêng không bán được trong tháng 7 là 67.060, tăng hơn so với 31.500 căn so
với tháng 12/2001.
Ryu Jin, 39 tuổi và làm việc cho một công ty nước ngoài ở Yeonido,
nói rằng trước mắt anh sẽ không mua nhà bởi vì anh không chắc là thị trường nhà
ở đã chạm đáy hay chưa.
“Tôi tin giá nhà sẽ giảm nữa”, anh nói.
Giá căn hộ ở thành phố Seoul trong tháng 8 đã giảm 0,46% so với
tháng 7. Đây là tháng thứ 18 liên tiếp giá nhà liên tục giảm từ tháng 3/2011.
Khi đó giá trung bình cho mỗi m2 đứng ở
mức 17,94 triệu won (15.870 USD), theo số liệu của Bất động sản 114, một công
ty chuyên cung cấp thông tin về bất động sản.
Thái độ chờ đợi tỏ ra phổ biến ở Hàn Quốc giữa lúc kinh tế trì
trệ, khiến người dân Hàn Quốc xem xét lại việc sở hữu một ngôi nhà.
“Sở hữu một căn nhà bây giờ là một mối lo chứ không phải là một
khoản đầu tư như trước nữa”, cô Lee dạy golf nói.
Park Won-gap, một chuyên gia cao cấp về bất động sản của Ngân hàng
Kookmin, nói rằng “nhân tố lớn nhất khiến giá nhà giảm là người dân sợ rằng họ
có thể mất tiền nếu họ mua nhà trong thời buổi này”.
Ông Park nói thêm rằng “Thị trường nhà ở có thể phục hồi nếu người
dân thấy tín hiệu rằng giá sẽ tăng. Tuy nhiên, giá bất động sản giảm là xu
hướng khó đảo ngược”.
Bộ trưởng Tài chính Bahk cũng nhắc lại mối quan ngại này. Ông thừa
nhận mọi biện pháp của chính phủ đều không có khả năng lật lại tình thế.
Tuy nhiên, ông Choi, nhà chiến lược tại Công ty đầu tư và chứng
khoán LIG, hy vọng giá nhà có thể sẽ chạm đáy vào quý III hoặc quý IV năm nay
vì nền kinh tế có thể bắt đầu phục hồi vào năm tới.
Theo Vnepxress
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét