
Góp Nhặt Từ Internet - Mỗi người Việt Nam “Gánh” bao nhiêu nợ công?
Thứ Tư, 8 tháng 8, 2018
Mỗi người Việt Nam “Gánh” bao nhiêu nợ công?
Theo đồng hồ nợ toàn cầu của tờ báo Anh nổi tiếng Economist, mỗi
người Việt Nam hiện đang gánh số nợ công gần 760 USD. So với thế giới, nợ công
của Việt Nam đang ở mức trung bình cả về giá trị tuyệt đối, bình quân đầu
người, và cả tỷ lệ so với GDP.
Đồng hồ nợ công toàn cầu (Global debt clock) trên trang
Economist.com vẫn đang quay liên tục theo chiều tăng, cho thấy sự gia tăng
không ngừng nghỉ trong mức nợ công của thế giới. Tính đến 15 giờ 30 phút chiều
ngày 4 - 9 - 2012 theo giờ Việt Nam, đồng hồ này cho thấy mức nợ công toàn cầu
đạt gần 48,8 nghìn tỷ USD.
Số liệu của Economist cũng cho thấy, vào năm 2001, nợ công của thế
giới mới ở mức hơn 18 nghìn tỷ USD. Như vậy, trong gần 12 năm qua, nợ công của
thế giới đã tăng gấp gần 3 lần.
Những khu vực và quốc gia có tổng mức nợ công tuyệt đối cao nhất
hiện nay theo số liệu của Economist công bố là Bắc Mỹ, Brazil, châu Âu, Trung
Quốc, Ấn Độ, Nhật Bản và Australia.
Trong đó, Nhật Bản là nước có số nợ công khổng lồ nhất, lên tới
hơn 12,6 nghìn tỷ USD, tiếp theo là Mỹ nợ hơn 11,1 nghìn tỷ USD. Nhiều quốc gia
trong khối sử dụng đồng tiền chung châu Âu cũng đang có mức nợ công hàng nghìn
tỷ USD như Đức nợ gần 2,8 nghìn tỷ USD, Italy nợ trên 2,49 nghìn tỷ USD, Pháp
nợ hơn 2,3 nghìn tỷ USD… Hy Lạp, “tâm bão” nợ công của châu Âu hiện nợ gần 424
tỷ USD, theo số liệu của Economist.
Mức nợ công của Hy Lạp hiện tương đương hơn 159% GDP của nước này,
nhưng tỷ lệ này vẫn chưa “khủng” bằng tỷ lệ nợ công/GDP của Nhật - lên tới
220%, cao hơn bất kỳ quốc gia nào trên thế giới. Đối với Mỹ, tỷ lệ này là 72%.
Trung bình, mỗi người Nhật đang gánh khoảng 100.158 USD nợ công,
so với mức nợ công trên đầu người khoảng 35.433 USD của Mỹ.
Trung Quốc cũng đang là nước bị tô màu đỏ đậm trên bản đồ nợ công
tuyệt đối của thế giới. Tổng mức nợ công của Trung Quốc là gần 1.268 tỷ USD,
nhưng nợ công bình quân đầu người chỉ là hơn 955 USD. Nợ công cũng chỉ chiếm có
15,7% GDP của Trung Quốc, Economist cho biết.
Việt Nam hiện nằm trong nhóm nước có mức nợ công trung bình của
thế giới. Theo số liệu mà Economist đưa ra, tổng mức nợ công của Việt Nam hiện
vào khoảng 67,6 tỷ USD, tương đương 50% GDP, tăng 11,2% so với năm 2011. Mức nợ
công bình quân đầu người của Việt Nam đang là 756,9 USD.
Theo dự báo của Economist, đến năm 2013, nợ công của Việt Nam sẽ
tăng lên mức 75,7 tỷ USD, tương đương tăng 12%. Khi đó, nợ công bình quân đầu
người của Việt Nam sẽ tăng lên mức hơn 840 USD, nhưng tỷ lệ nợ công/GDP sẽ giảm
còn 48,7%.
Đông Nam Á nhìn chung là khu vực có mức nợ công trung bình. Một số
nước láng giềng trong khu vực đang có mức nợ công cao tuyệt đối hơn Việt Nam.
Thái Lan nợ công hiện ở mức gần 171 tỷ USD, bình quân hơn 2.490
USD/người, tương đương 46,9% GDP. Nợ công của Indonesia hiện gần 218 tỷ USD,
bình quân đầu người hơn 880 USD, nhưng chỉ tương đương 24,7% GDP. Đối với
Philippines, các con số tương ứng lần lượt là hơn 121 tỷ USD, 1.176 USD, và
50%.
An Huy
(Thời báo Kinh tế Việt Nam)
Kẹt tiền , Châu Âu rao bán Cung điện,
Lâu đài và Đảo quý
(Dân trí) - Cuộc khủng hoảng nợ công đang đe dọa nhấn chìm nhiều
quốc gia ở Châu Âu có thể là một cơ hội quý giá đối với các nhà đầu tư bất động
sản.
Trang CNBC cho biết, Italy và Hy Lạp đang nuôi hy vọng
huy động được hơn 2 tỷ USD từ việc bán những bất động sản quý giá của quốc gia.
Đó là các cung điện và lâu đài ở Italy, cùng hàng loạt hòn đảo tuyệt đẹp ở Hy
Lạp.
Trong đó, những hòn đảo bị rao bán của Hy Lạp, quốc gia bị xem là
“tâm bão” của cuộc khủng hoảng nợ công, đặc biệt thu hút sự chú ý của các nhà
đầu tư quốc tế bởi những hòn đảo này được xem là món hời hấp dẫn.
Trên kênh CNBC cách đây chưa lâu, tỷ phú Donald Trump
của Mỹ đã nói về những hòn đảo mà Hy Lạp rao bán rằng: “ Bạn sẽ có được đất mà
chẳng mất thứ gì, bạn sẽ được tất cả mà chẳng mất gì”.
Đến nay vẫn chưa có nhà đầu tư nào dám rót vốn lớn vào Hy Lạp hay
Italy, có lẽ bởi họ còn muốn chờ xem điều gì sẽ xảy ra ở Eurozone. Bên cạnh đó,
các nhà đầu tư cũng ngần ngại trước một số rào cản khác như tình trạng quan
liêu, những câu hỏi về quyền sở hữu, cũng các vấn đề về phân vùng khi mua một
tài sản được coi là một phần lịch sử của Châu Âu.
Tuy nhiên, đối với những nhà đầu tư dám chấp nhận rủi ro và có đủ
tiền, thì CNBC khuyến nghị nên xem xét một trong số 5 bất động sản Châu Âu
quý giá sau:
Đầu tiên là lâu đài Orsini được xây bởi một vị giáo hoàng hồi
những năm 1270 ở vùng Lazio của Italy. Cho tới thập niên 1990, lâu đài này vẫn
đóng vai trò là một “lâu đài an ninh”. Hiện chưa rõ mức giá của Orsini là bao
nhiêu, nhưng số tiền cần bỏ ra để cải tạo, nâng cấp công trình này chắc chắn sẽ
không nhỏ.
Một bất động sản quý khác mà nước Italy đang rao bán là tòa nhà
Palazzo Bolis Gualdo nằm ở quận thời trang của Milan. Tòa nhà này được đánh giá
là một địa điểm hoàn hảo cho nhà đầu tư muốn mở một cửa hiệu túi xách cao cấp
hoặc kim cương. Giá của tòa nhà vào khoảng 31 triệu Euro, tương đương khoảng
hơn 821 tỷ đồng.
Nếu có niềm đam mê với thành phố Venice cổ kính, nhà đầu tư có thể
cân nhắc mua cung điện Diedo với giá 16 triệu Euro, tương đương khoảng 420 tỷ
đồng.
Tại Hy Lạp, nhiều bất động sản lớn nằm trên những hòn đảo vào hàng
quý giá nhất của nước này đang chờ khách mua. Ví dụ điển hình là một phần lớn
của hòn đảo Mykonos nổi tiếng với những bãi biển tuyệt đẹp và cuộc sống về đêm
sôi động. Giá của bất động sản này là 166 triệu USD, tương đương khoảng 3.469
tỷ đồng, chưa kể chi phí để biến mảnh đất này thành một dự án bất động sản cao
cấp.
Bên cạnh đó, Chính phủ Hy Lạp cũng đang rao bán khoảng nửa triệu m2 đất trên đảo Corfu. Nhiều người cho rằng, đảo Corfu chính là đảo
Phaeacia nổi tiếng trong sử thi ‘Odyssey’ của Homer. Trong đó, Phaeacia là điểm
dừng chân cuối cùng của nhân vật Odysseus trong chuyến hành trình kéo dài 20
năm để về nhà. Đó là hòn đảo của những con thuyền thần kỳ được điều khiển bằng
ý nghĩ. Hiện Athens cũng chưa phát một mức giá chính thức nào đối với hòn đảo
này.
Phương Anh
Theo CNBC
Bong bóng bất động sản tại Mỹ đang
lan rộng sang Châu Âu
Theo một phân tích mới đây, giá nhà đất tại các quốc gia Tây Âu so
với tại Mỹ đã tăng mạnh hơn trước cuộc khủng hoảng tài chính và giảm mạnh hơn
sau khi bong bóng bất động sản nổ tung.
Bong bóng BĐS tại Châu Âu mang nặng tính địa phương.
Những kết quả nghiên cứu của Freddie Mac - công ty tài chính thế
chấp thuộc sở hữu của chính phủ Mỹ cho thấy những mầm móng của cuộc khủng hoảng
nhà đất tại các quốc gia khác cũng mang tính bệnh dịch địa phương như tại Mỹ.
Nghiên cứu này trái ngược với quan điểm cho rằng vấn đề là ở chỗ
một tác phẩm Mỹ đã được xuất khẩu ra nước ngoài.
Ông Frank Nothaft - nhà kinh tế chủ chốt của Freddie Mac cho biết
“Điều đáng ngạc nhiên là cuộc tranh luận này thường mô tả những chu kỳ bùng nổ
trong giá nhà đất như thể chúng chỉ có tại Mỹ. Nhưng không phải vậy. Từ năm
1996 tới năm 2006, Ireland, Vương quốc Anh, Tây Ban Nha, Pháp và Italia tất cả
đều đã chứng kiến mức tăng giá nhà đất được điều chỉnh theo lạm phát thực tế
nhiều hơn ở Mỹ”.
Theo Freddie Mac, tại Ireland, nơi có mức tăng mạnh nhất, giá nhà
đất đã thêm 182% trong thời kỳ đó. Anh chứng kiến mức tăng 152%, Tây Ban Nha là
115%, Pháp là 108% và Italia là 51%. Trong khi đó, giá nhà đất tại Mỹ chỉ tăng
47% trong thời gian đó. Giá nhà đất đã giảm xuống hai con số tại hầu hết các
quốc gia đó ngoại trừ Ireland và Anh trải qua mức giảm mạnh nhất với lần lượt
25% và 17% so với mức giảm 15% tại Mỹ.
Theo ông Nothaft, những thế chấp tỷ lệ cố định kỳ hạn 15 và 30 năm
tại Mỹ đã giúp tối thiểu hóa những dao động về giá cả so với khu vực Châu Âu,
nơi những thế chấp kỳ hạn 5 năm hoặc ngắn hơn là phổ biến hơn. Ông đã trích dẫn
một nghiên cứu của Quỹ tiền tệ thế giới năm 2004 khi so sánh sự bất ổn của giá
nhà đất trước việc sử dụng những thế chấp tỷ lệ cố định tại gần 20 quốc gia
rằng: “Sử dụng càng nhiều thế chấp tỷ lệ cố định thì dao động về giá càng
giảm”.
Đức là một ngoại lệ đáng chú ý. Mặc dù họ đã có mức giá giảm 13%
kể từ năm 2006, họ đã không phải chứng kiến những dao động trước hiện tượng
bong bóng bất động sản tương tự. Điều đó một phần là do quốc gia này đã trải
qua hiện tượng bong bóng bất động sản riêng trong những năm ngay sau khi thống
nhất đất nước. Tuy nhiên, nguyên nhân một phần cũng do cấu trúc của thị trường
bất động sản Đức.
Những người đi vay tại Đức được yêu cầu phải đặt cọc 35% và phải
tuân theo những hình phạt trả trước khắc nghiệt. Trong khi đó, chính sách công
tại quốc gia này lại có xu hướng tạo điều kiện thuận lợi cho việc hỗ trợ nhà
cho thuê giành cho tầng lớp trung lưu với mức tỷ lệ sở hữu giảm xuống 42%, thấp
hơn mức 67% tại Mỹ và 80% tại Tây Ban Nha.
Theo Diễn Đàn Doanh Nghiệp
Trung Quốc thâu tóm tài sản, cả Châu Âu lo lắng
Có vẻ nền kinh tế thứ hai thế giới đang tận dụng sự khó khăn của
kinh tế nhiều khu vực để gia tăng ảnh hưởng kinh tế của mình, nhất là các nền
kinh tế phát triển.
1)Chiến lược "đi ra nước ngoài".
Trong lúc khu vực đồng tiền chung Châu Âu đang chìm trong khủng
hoảng, người ta ghi nhận làn sóng đầu tư, mua bán tài sản mạnh mẽ của doanh nghiệp
Trung Quốc nhắm vào các tập đoàn có tiếng của Lục địa Già.
Cơ quan nghiên cứu Rhodium, có trụ sở tại New York, đã lần theo
các dòng chảy đầu tư của Doanh Nghiệp Trung Quốc vào hâu Âu và Bắc Mỹ và cảnh
báo sự hiện diện ngày càng lớn của nền kinh tế thứ hai thế giới vào thị trường
các nước phát triển trên khắp thế giới, nhất là tại các khu vực đang bị khủng
hoảng.
Theo Rhodium, đầu tư trực tiếp ra nước ngoài (OFDI) của Trung Quốc
vào Châu Âu đã tăng 10 lần trong giai đoạn 2004 - 2011, tương đương 1 tỷ USD
năm 2004 lên 10 tỷ năm 2011.
Tạp chí L'Expansion của Pháp cho biết, đầu tư của Trung Quốc vào
các quốc gia Châu Âu tăng 6 lần trong vòng 4 năm, từ 2008 đến 2011. Riêng trong
năm 2010 - 2011, OFDI của nước này vào EU đã tăng 3 lần, trùng với thời điểm mà
cuộc khủng hoảng nợ công Châu Âu lên cao.
Một điều đáng chú ý khác là đầu tư vào Châu Âu của Trung Quốc năm
2011 nhiều gấp đôi so với đầu tư của nước này vào Mỹ, đây cũng là năm đầu tiên
dòng vốn vào Mỹ của Doanh Nghiệp Trung Quốc chậm lại sau 5 năm tăng liên tục.
Theo số liệu công bố ngày 26/9/2012 của Ủy ban Phát triển và Cải
cách nhà nước Trung Quốc, đầu tư phi tài chính của Trung Quốc ra nước ngoài vẫn
đạt gần 48 tỷ USD, tăng 40% so với cùng kỳ năm ngoái, điều này thể hiện xu thế
đầu tư ra nước ngoài của Trung Quốc trong thời gian gần đây.
Tuy vậy, đến hết năm 2011 tổng mức đầu tư ra nước ngoài của Trung
Quốc chỉ đứng thứ 13 thế giới, chưa tương xứng với vị thế của nền kinh tế thứ 2
thế giới. Do vậy, thúc đẩy đầu tư ra nước ngoài, thực hiện chiến lược "đi
ra nước ngoài" là bước đi quan trọng nhằm thực hiện chiến lược cạnh tranh
quốc tế.
Trong năm nay, một quỹ đầu tư y tế của Trung Quốc cũng có kế hoạch
đầu tư khoảng 30 tỷ USD để mua các tài sản đang gặp khó khăn của Châu Âu. Trong
khi đó, Trung Quốc cũng được nhiều nước Châu Âu thúc giục mua trái phiếu
Eurozone hay của Đức để giúp lục địa này giải tỏa cơn khát vốn, góp phần ổn
định thị trường tài chính khu vực.
2)Hết Mỹ đến Châu Âu lo lắng.
Nhưng điều khiến Châu Âu lo ngại là Bắc Kinh đang lợi dụng sự khó
khăn của nhiều nước để mua lại các tập đoàn với giá hời.
Một trong những thương vụ đáng chú ý là vào năm 2010, Geely, một
trong những nhà sản xuất ô tô lớn nhất Trung Quốc đã mua lại Volvo của Thụy
Điển với giá 1,8 tỷ USD khi hãng này khó khăn, trong khi hai năm trước đó giá trị
của thương hiệu này là 2,5 tỷ USD.
Đó chỉ là một trong nhiều thương vụ thâu tóm thành công khác của
Trung Quốc như mua các tập đoàn xe hơi Rover của Anh, Saab của Thụy Điển, các
tập đoàn sản xuất công nghệ cao như Baudoin hay NFM Technologies và nhiều cơ sở
hạ tầng khác tại Pháp, Hy Lạp, Ý.
Cùng với tham vọng tham gia sâu hơn vào chuỗi cung ứng giá trị
toàn cầu của Trung Quốc, cũng phải thừa nhận một thực tế là rất nhiều các công
ty, doanh nghiệp Châu Âu cũng trông chờ vào các khoản đầu tư của "nhà giàu"
Trung Quốc để thoát khỏi tình trạng khủng hoảng. Chính vì vậy, nhiều nhà phân
tích dự đoán sau châu Phi, Châu Âu sẽ là sân chơi mới của Bắc Kinh.
Tuy nhiên, cũng không phải là không có những tiếng nói phản đối.
Anh, một trong những nền kinh tế mở nhất đối với hoạt động mua bán công ty và
không có luật hạn chế đầu tư nước ngoài đã lên tiếng bày tỏ lo
ngại về khả năng Trung Quốc tìm cách kiểm soát các dự án năng lượng hạt
nhân Horizon trị giá 500 triệu bảng Anh.
Các quan chức Anh cho rằng việc hạn chế cổ phần của các đối tác
Trung Quốc là việc khó vì nguồn vốn thực hiện dự án nhiều khả năng đến từ nhà
thầu Trung Quốc. Nhưng Anh muốn các đối tác Trung Quốc chỉ đóng vai trò nhà
thầu phụ trong dự án này do tính chất nhạy cảm của công nghệ hạt nhân.
Còn tại thị trường Bắc Mỹ, theo số liệu của Bloomberg, hiện tại,
các công ty Trung Quốc đã chi khoảng 49 tỷ USD để mua các mỏ dầu và công ty dầu
khí của Canada.
Rút kinh nghiệm từ thất bại trong thương vụ mua Unocal, công ty
năng lượng lớn thứ 9 của Mỹ, Tập đoàn dầu khí hải dương Trung Quốc (COONC) đang
tìm mọi cách thôn tính Nexen khi đưa ra đề nghị mua lại công ty này vào đầu
tháng 8/2012 vừa qua với giá 15 tỷ USD, gấp 3 lần giá trị thị trường của
Nexen.
Công ty dầu khí này của Canada đang sở hữu nhiều giếng khoan nước
sâu dọc vùng vịnh Mexico, Bắc Âu và một số nơi khác và nhất là sở hữu công nghệ
khoan dầu cát tiên tiến mà Trung Quốc đang thèm muốn.
Theo Rhodium, giá trị tương lai của các khoản đầu tư không phải là
nguyên nhân duy nhất khiến các tập đoàn Trung Quốc đầu tư vào Châu Âu hay Bắc
Mỹ. Các chiến lược gia Trung Quốc có nhiều động cơ khác để thâm nhập và bán sản
phẩm ở những thị trường này.
Mục tiêu của DN Trung Quốc là mở rộng chuỗi sản xuất toàn cầu
và chạm một tay vào nền tảng công nghệ tiên tiến, các thương hiệu nổi tiếng và
nguồn nhân lực chất lượng cao.
Chẳng hạn sau khi thôn tính Volvo, Geely đã bổ nhiệm vị giám đốc
thiết kế của hãng này, người có công đưa Volvo thành hãng xe hiện đại, cá tính,
Peter Horbury, vào vị trí giám đốc phong cách của Geely với kỳ vọng đưa Geely
vươn ra thế giới.
Trong khi đầu tư của Trung Quốc ra nước ngoài hiện nay chủ yếu
theo đuổi chiến lược khai thác tài nguyên của các nước thì đầu tư tại Châu Âu
của nước này lại theo một hướng khác là nhằm nâng tầm của "công xưởng
thế giới" trên chuỗi cung ứng giá trị, tạo ra những sản phẩm có giá trị
cao thay vì các mặt hàng giá rẻ, dựa trên sức lao động thủ công.
Theo VEF
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét