Lược Trích Từ Sách “Hãy Là Đường Xưa Mây Trắng Bay…” (P.1)
Thứ Bảy, 4 tháng 8, 2018
II. Lược Trích Từ Sách “Hãy Là Đường Xưa Mây Trắng Bay…”.
Vì lý do tài chính tôi đã dừng lại việc in ấn, xuất bản quyển sách “Hãy là đường xưa mây trắng bay…”. Tôi đã từng cố tìm nguồn kinh phí nhằm đảm bảo cho việc in ấn bộ sách “Sự Hiểu Biết Làm Thay Đổi Nhận Thức, Giá Trị Con Người” cho đúng với tiến độ, kế hoạch. Dù vậy, do một vài yếu tố khách quan lẫn chủ quan bộ sách đã ra đời chậm so với kế hoạch dự kiến.
Thậm chí, tôi đã từng tính đến việc mua bán nội tạng cá nhân nhằm đảm bảo kinh phí cho việc in ấn, phát hành bộ sách. Tôi vẫn biết đây là việc làm trái với pháp luật Việt Nam hiện hành. Biết vậy, nhưng quả thật tôi không còn thời gian cũng như nhiều giải pháp để lựa chọn. Tôi dường như là một người khách bộ hành đơn độc trên con đường tiến vào Kỷ nguyên con người sống trong chân lý thuộc về sự hiểu biết.
Tình hình biển Đông, Trung Đông,… là khá bức bách cho việc chọn lựa con đường tôi triển khai kế hoạch, giải pháp hành động. Sau cùng, tôi đã chọn lựa việc đến Tử Cấm Thành vì nền hòa bình, thịnh vượng, tiến bộ cho nhân loại.
Do việc dừng phát hành quyển sách “Hãy là đường xưa mây trắng bay…” cho nên tôi sẽ trích lược lại phần nội dung có liên quan với vấn đề biển Đông và đất nước, con người Trung Hoa bổ sung vào nội dung quyển sách “Trung Hoa, Còn Mãi Một Tình Yêu”.
Sai lầm tiếp nối sai lầm
Quốc gia nào sẽ giẫm lên vết xe đổ của giới chính trị của các siêu cường vũ khí?
Giới chính trị Trung Quốc đang tiến rất nhanh trên con đường sai lầm mà các cường quốc đã và đang đi. Tranh chấp biển Đông, vi phạm các công ước quốc tế về luật biển, dùng vị thế kinh tế chèn ép Mỹ và Cộng đồng quốc tế không can thiệp vào biển Đông,…
Phải chăng mục đích cuối cùng của giới chính trị Trung Quốc là ôm mộng bá chủ?
Giành giật lấy lãnh hải, thềm lục địa rộng lớn với nhiều mỏ dầu và khoáng sản.
Giới chính trị Trung Quốc có phải vì người dân của đất nước hơn 1,3 tỷ người làm việc này?
Tất cả là sự gian trá, ngụy biện và mị dân. Nạn hạn hán, lũ lụt, tăng dân số vượt khả năng kiểm soát, sự phân tầng giàu nghèo giữa các tầng lớp, thành phần xã hội nới rộng vượt mức,… khiến người dân cùng quẩn, lòng người rối loạn,... đã gây ra sức ép không nhỏ đến nền kinh tế đất nước Trung Hoa.
Giới chính trị Trung Quốc đã xua người dân vào cuộc tranh đoạt, cướp bóc, chèn ép, xâm lấn các nước lân cận nhằm mục đích giúp cho người dân Trung Quốc giàu lên?
Giới chính trị, kinh tế Trung Quốc sẽ giàu lên nhưng người dân Trung Hoa lại rơi vào tận cùng của nghèo đói. Đây là quy luật bất biến, không thay đổi của nhân loại. Điều này vẫn đang thể hiện rõ ngay trong đất nước Trung Quốc. Hiện nay, có rất nhiều tỷ phú giàu có tột cùng trên thế giới là người Trung Quốc. Điều này đồng nghĩa với việc có rất nhiều người Trung Quốc sống trong khốn khó, cùng cực đói nghèo.
Lý do?
Thật đơn giản, dễ hiểu. Ví như một người cha có 10 người con. Một hôm, ông mang về một cái bánh chia cho các con. Ông cho cậu con trai trưởng 4 phần, cậu út 4 phần và 8 cô con gái giữa đành cam chịu thiệt chia nhau 2 phần bánh.
Thực tế, lượng vật chất sản xuất ở mỗi quốc gia, ở trên thế giới hàng năm là có giới hạn. Khi lượng vật chất này quy đổi thành của cải, tiền bạc và trở thành tài sản tư hữu trong tay một số ít người thì hiển nhiên số đông còn lại phải chấp nhận trắng tay, sống trong bần cùng, nghèo đói.
Giới chính trị vẫn thường hứa, hứa rất nhiều nhưng ít khi làm được những điều đã hứa - Nhằm có thể lôi kéo bạn - Những người dân thường vào kế hoạch thôn tính, chèn ép các quốc gia lân cận, họ sẽ có những cam kết về quyền lợi, kinh tế, kêu gọi kích động niềm tự hào ảo tưởng để bạn phục vụ cho mưu đồ của họ.
Kết quả những mất mát, thua thiệt, bạn - những người dân nghèo khó sẽ nhận lấy. Còn quyền lợi kinh tế dành cho bạn sẽ khó thành hiện thực.
Dân tộc bạn có câu nói rất hay.
Thiên chi đạo tổn hữu dư nhi bỉ bất túc. Nhân chi đạo tắc bất nhiên, tổn bất túc như phụng hữu dư. Thục năng hữu dư dĩ phụng thiên hạ? Duy hữu đạo giả.
Với ít hiểu biết, tôi tạm giải nghĩa “Quy luật của tự nhiên, của đạo là bớt chỗ dư, bù vào chỗ thiếu. Lòng người thì khác bớt chỗ thiếu bù vào chỗ dư. Ai là người có dư mà cấp dưỡng cho những người thiếu thốn trong thiên hạ? Chỉ có người đắc đạo, hiểu đạo mới làm được”.
Điều này trước đây đã đúng. Bây giờ lại càng đúng. Khi mà chủ nghĩa thực dụng phương Tây đã cắm sâu gốc rễ vào tư tưởng của người Á Đông, của nhân loại thì cái gì sẽ đảm bảo quyền lợi cho người nghèo khó?
Ngoài ra, nếu khách quan bạn sẽ dễ dàng nhận thấy sự bùng nổ dân số đang là gánh nặng của nền kinh tế trong nước, giới chính trị Trung Quốc đã thực sự không có giải pháp hiệu quả để giải quyết vấn đề dân số lại chuyển hướng gia tăng sức ép với các nước nhỏ lân cận Philipin, Indonexia, Việt Nam,… Thậm chí, giới lãnh đạo Trung Quốc gây hấn cả với các cường quốc như Nga, Nhật Bản, Hoa Kỳ,…
Nếu các quốc gia trên nhún nhường chịu thiệt thì giới chính trị đạt được những đặc quyền, đặc lợi về kinh tế, lãnh hải, lãnh thổ.
Nếu các quốc gia lân cận phản kháng thì giới chính trị sẽ sắp đặt, dấy động một cuộc chiến tranh. Với sự lớn mạnh về quân số, dân số, giới chính trị tin rằng Trung Quốc sẽ có được ưu thế trên chiến trường.
Hiển nhiên là khi leo thang chiến tranh, thương vong là đều khó tránh khỏi. Thế nên tôi hoài nghi về ý nghĩa thực sự của việc ngang ngược, gây hấn trên biển Đông, gây hấn cả những cường quốc quân sự của giới chính trị, quân sự Trung Quốc.
Có không ý đồ điều chỉnh dân số Trung Quốc trên phạm vi rộng với số lượng lớn và “Danh chánh ngôn thuận” của giới lãnh đạo Trung Quốc?
Đây không phải lần đầu tiên giới lãnh đạo Trung Quốc thực hiện kế hoạch bất nhân, trái đức này, Tần Thủy Hoàng đã từng thực hiện việc điều chỉnh dân số ở quy mô lớn, có toan tính thông qua việc xây dựng Vạn Lý Trường Thành cùng hệ thống lăng mộ Hoàng gia. Ngoài việc phục vụ lòng tham, tham vọng hưởng thụ của Hoàng đế tàn bạo Tần Thủy Hoàng thì việc bóc lột sức người, tiền tài, vật chất,... còn có giá trị, mục đích nhằm vào việc làm giảm áp lực dân số, giảm sự gia tăng đoàn kết phản kháng, chống đối triều đình của người dân Trung Hoa lúc bấy giờ.
Qua quyển sách, tôi gửi đến những người dân thường Trung Quốc lời nhắn “Bạn nên cẩn trọng khi làm một quân cờ thí trong kế hoạch “Nhất tiễn hạ song điêu”. Bạn có thừa nhận vai trò đại diện cho dân tộc, cho đất nước Trung Hoa của giới lãnh đạo trên trường quốc tế khi mà họ vì mưu tính cá nhân làm việc vô đạo, trái đức, bất nhân, bất nghĩa”.
Vấn đề Đập Tam Hiệp
Vấn đề chưa dừng lại,… Đêm qua, sau khi bị ảnh hưởng của một cơn siêu bão, nước lũ dâng lên quá nhanh cùng với sự bất cẩn của một số người trong việc điều tiết dòng nước bên trong đập Tam Hiệp. Sai lầm này đã khiến đập Tam Hiệp bị vỡ dẫn đến việc hàng trăm triệu người chết và mất tích; gây ra cảnh khốn cùng, khó khăn cho hàng triệu triệu người. Thiệt hại về mặt vật chất là không thể tính đếm, việc giải quyết, khắc phục hậu quả của chính phủ Trung Quốc đang gặp phải rất nhiều khó khăn do việc thiếu thốn về vật chất, thuốc men, các nhân viên tình nguyện nhân đạo,...
Nhân danh các tổ chức cứu trợ nhân đạo quốc tế, tôi góp lời khẩn thiết kêu gọi mọi người, mọi thành phần, mọi quốc gia,... trên thế giới cần có những hỗ trợ tích cực, kịp thời về tiền của, thức ăn, thuốc men, sức người,... nhằm giúp quốc gia có số dân đông nhất thế giới khắc phục hậu quả của thảm họa vỡ đập.
Bạn rõ biết đập Tam Hiệp chưa vỡ.
Sao tôi lại có thể tùy tiện nói lời cay độc gây rối dư luận và làm nhiễu loạn lòng người?
Tôi không phải là người đầu tiên đưa ra lời nói không đúng sự thật. Hiện nay, mọi người hẳn là không ít lần, không khó khăn gì trong việc tiếp cận những lời tiên đoán ngu ngơ với đại ý - Ngày Tận Thế đang cận kề của một số người, một số tổ chức tôn giáo,… nhằm mục đích trục lợi, mưu cầu cá nhân. Những lời tiên đoán của những kẻ lừa gạt trên là không có cơ sở, không đúng nên không có chút giá trị nào đối với sự hiểu biết của nhân loại. Tuy nhiên, những lời tiên đoán lầm lạc, tệ hại đó cũng đã gây ra những tác động tiêu cực đến xã hội. Tôi sẽ trình bày vấn đề này ở những phần sau.
Quay lại vấn đề vỡ đập Tam Hiệp.
Lời nói của tôi thì khác vì đó là nhận định dựa trên cơ sở khoa học và những lập luận có hệ thống, có độ tin cậy. Thế nên, lời nói của tôi có những giá trị nhất định đối với sự hiểu biết của nhân loại.
Tôi sẽ chứng minh lời nói của tôi bằng lập luận có tính logic, có sức thuyết phục.
Đập Tam Hiệp chưa vỡ, đó là sự thật. Nhưng điều đó không thể là sự bảo chứng đảm bảo đập Tam Hiệp sẽ không vỡ. Không riêng gì tôi, mọi người gần như ai cũng biết là độ an toàn ở các công trình xây dựng thuộc cấp quốc gia. Đặc biệt là ở những công trình mang tầm cỡ, mang ý nghĩa quốc tế. Bởi lẽ, các công trình trọng yếu đó chứa đựng niềm tự hào, kiêu hãnh của quốc gia đã xây dựng chúng.
Tuy nhiên, phần lớn nhân loại chỉ được bảo chứng bằng lời nói còn chất lượng thực tế của các công trình thì chủ yếu lệ thuộc vào tính chủ quan, khách quan của những người làm ra chúng. Còn sự tồn tại bền vững của các công trình xây dựng trên lại phụ thuộc vào những người quản lý công trình.
Tôi chấp nhận giả thuyết công trình xây dựng đập Tam Hiệp là hoàn hảo. Nhưng điều này vẫn không đảm bảo được sự bền vững cho công trình. Bạn có biết “Nhật Bản đang phải gặp rất nhiều khó khăn trong việc khắc phục sự cố thảm họa hạt nhân từ các nhà máy điện hạt nhân?”.
Hẳn là công nghệ, kỹ thuật xây dựng của người Nhật là vấn đề không cần bàn cãi. Hiển nhiên chất lượng của các công trình nhà máy điện hạt nhân phải đòi hỏi kỹ thuật và độ an toàn không kém việc xây dựng cái đập lớn chắn nước trên sông - đập Tam Hiệp. Nhưng sau khi đón nhận thảm họa sóng thần, động đất,... các nhà máy điện hạt nhân đã không còn an toàn vì đã bị phá hủy gây thiệt hại nghiêm trọng không chỉ cho người Nhật và không chỉ ở thời điểm hiện tại.
Sẽ phải mất bao lâu thì những bức xạ phóng xạ mới không còn gây nguy hại cho loài người và những sinh vật nằm trong khu vực bị ảnh hưởng?
Tôi đặt ra thêm một giả thuyết “Nếu ở Nhật Bản, liền sau thảm họa sóng thần lại phát sinh liên tiếp nhiều trận động đất lớn, nhiều đợt sóng thần lớn thì mọi việc sẽ ra sao? Điều này có thể xảy ra không?”...
Khi đó liệu ai có đủ khả năng đứng ra nhận lãnh trách nhiệm, lời xin lỗi sẽ gửi đến cho ai vì những người nằm trong phạm vi ảnh hưởng đã không còn và khi phạm vi ảnh hưởng phóng xạ đã vượt ra khỏi phạm vi nước Nhật.
Trên thực tế, thiên nhiên đã hủy hoại bao nhiêu công trình xây dựng mang tầm cỡ quốc tế. Những cơn siêu bão, lũ lụt,… đã nhấn chìm niềm tự hào của người Mỹ, Châu Âu ra sao và ở những quốc gia phát triển kém hơn như Ấn Độ, Trung Quốc, Việt Nam, Philippin, Đôngtimo, Inđônêxia,… đã phải tan tác như thế nào khi nhận lấy cơn cuồng nộ của thiên nhiên. Nhưng đó chỉ mới là sự cảnh báo của tự nhiên, tất cả chỉ mới là sự khởi đầu.
Tôi chỉ vừa mới trình bày về yếu tố khách quan - Yếu tố tự nhiên. Tiếp theo tôi sẽ trình bày thêm về yếu tố chủ quan - Yếu tố con người. Nạn bùn đỏ ở Hungary. Thảm họa nổ kho vũ khí ở Nga… Đây không phải là lần đầu tiên một kho vũ khí quân sự phát nổ, đã có rất nhiều lần và ở nhiều quốc gia khác nhau.
Và còn gì nữa… đã có không ít những thảm họa khủng khiếp xảy đến cho loài người mà nguyên nhân chính là do sự bất cẩn, sơ ý,... của một số ít người...
Thế nên có thể không?
Ở một thời điểm nào đó, ngay cạnh đập chắn Tam Hiệp một cơn siêu bão quét qua. Động đất với cường độ lớn và ngay thời điểm đó người trực ban trông coi việc điều tiết lưu lượng nước vì một lý do nào đó không còn đủ tỉnh táo, sáng suốt để xử lý tốt mọi việc.
Đến khi đó liệu đập Tam Hiệp có còn an toàn?
Người Trung Hoa có câu “Phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí”.
Nhân loại và khoa học đã quá tự phụ vào tri thức cùng khả năng thực sự của con người. Con người sẽ cải tạo tự nhiên khiến cho thiên nhiên quy phục, phục vụ con người. Lại chẳng biết sự hiểu biết của khoa học và nhân loại còn non kém, cùng với lòng tham của con người đang phá hủy tự nhiên.
Việc làm kém hiểu biết, không đúng mực của con người đã, đang, sẽ trực tiếp và gián tiếp gây hại lại cho sự tồn tại của con người cùng sự sống trên trái đất.
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét