Vạn Pháp Quy Tâm Cảnh Do Tâm Sinh Dấu Vết Luân Hồi - Tương Tác Phật ...
Chủ Nhật, 14 tháng 4, 2019
https://www.youtube.com/watch?v=YnXggzcK76k&t=14s
Chào các bạn! Hôm nay NT sẽ trình bày về 3 nội dung gồm Vạn Pháp Quy Tâm – Cảnh Do Tâm Sinh – Dấu Vết Luân Hồi.
Chào các bạn! Hôm nay NT sẽ trình bày về 3 nội dung gồm Vạn Pháp Quy Tâm – Cảnh Do Tâm Sinh – Dấu Vết Luân Hồi.
Trước khi đi vào nội dung bài thoại NT trò chuyện bên lề cùng
mọi người ngõ hầu chúng ta có thể hiểu nhau thêm. Cách đây vài hôm có người bạn
nói NT viết rát quá, cứ như là sư tử hống nên khó tránh khỏi việc kén người
nghe, người đọc. Nếu NT viết mềm mại, uyển chuyển hơn thì hẳn là sẽ có nhiều
người theo dõi. Thêm nữa, có nhiều bài của NT khiến người nghe cảm nhận có mùi
phản động, điều này chẳng rõ thực hư thế nào, NT có thể kiến giải rõ hơn về chỗ
mùi phản động có được không? Sau cùng, người bạn ấy bảo rằng rất cảm ơn về
những điều mà NT đã trình bày bởi lẽ nhờ vào những thông tin đó mà anh ta “vỡ”
ra được nhiều điều.
Trước tiên, NT thật biết ơn những chia sẻ có phần khá
thẳng thắn của người bạn này đồng thời cũng sẽ trình bày cho mọi người “vỡ” ra
thêm một vài điều.
Còn nhớ cách đây hơn 5 năm, ở một bài viết trên trang
blog Một Thoáng Phương Đông có một người viết một bình luận nhận định NT rằng
đây không phải là một thằng điên thì sẽ là một kẻ cơ hội mượn đạo tạo đời. Và
nếu các bạn có dịp ghé sang trang blog Một Thoáng Phương Đông mà vội vàng lướt
qua nội dung thì hẳn là các bạn dễ dàng nhận ra NT là một kẻ phản động nguy hiểm,
là thành phần chống cộng manh động.
Cơ mà nếu nhận định như thế thì vội vàng quá đỗi, nếu
thật NT là thành phần chống cộng thì hẳn là không còn dịp ba hoa, chích chòe
đến tận bây giờ. NT xây dựng blog MTPD cũng đã tồn tại 6, 7 năm dài và nếu NT
là đối tượng phản động thì tin rằng đã sớm bị “sờ gáy” rồi. Chúng ta đều biết
lực lượng vệ quốc của đất nước Việt Nam được tổ chức rất bài bản, chính quy. An
ninh mạng của đất nước Việt Nam rất chuyên nghiệp, thế nên chỉ cần thật có mùi
phản động thì ngay lập tức sẽ được giới lãnh đạo đất nước Việt Nam để mắt đến.
Sở dĩ những bài viết cũng NT có tính đụng chạm cao ở mọi
lĩnh vực, bất kể là tôn giáo hay chính trị là vì NT muốn giới lãnh đạo đất nước
cùng với giới khoa học nhìn nhận lại sự chọn lựa sai lầm mà giới lãnh đạo đã
một thời nông nổi ra sức tuyên truyền vào tri thức người Việt Nam, đó là sai
lầm khi cả tin vào nền khoa học hãy còn non trẻ, nửa vời cùng với chủ nghĩa duy
vật biện chứng chủ quan đưa ra luận thuyết vô thần, gieo rắc quan niệm Chết Là
Hết, phủ định sự tồn tại của thế giới tâm linh, từ đó đẩy con người Việt Nam
vào lối sống thực dụng, ích kỷ cùng với sự tham lam vô độ. Quan điểm của NT thể
hiện rất rạch ròi cho giới lãnh đạo đất nước Việt Nam nhận diện được rằng “Con
người không thể sửa sai khi không rõ biết mình đã sai và không dám thừa nhận
mình đã sai”.
Nếu mọi người nhẫn nại xem thêm nhiều bài viết ở blog Một
Thoáng Phương Đông thì sẽ sớm nhận diện được quan điểm xuyên suốt mà NT muốn
gửi đến tất cả mọi người là sự bất tranh, bất bạo động.
Tại sao NT luôn gửi thông điệp bất tranh, bất bạo động
đến với các bạn?
Bởi lẽ NT biết rõ rằng bạo động, đấu tranh vũ trang sẽ là
máu, nước mắt và thù hận. Điều đó không mang lại sự bình đẳng, bác ái và hòa
bình. Do đó việc cần làm hơn, thiết thực hơn đó là nâng cao sự hiểu biết khách
quan, sáng rõ nơi mỗi người, điều này sẽ góp phần nâng cao mặt bằng tri thức
chung của nhân loại.
Câu hỏi đặt ra “Lẽ nào trước những bất công khốn cùng của
xã hội con người, dân tộc Việt Nam phải kham nhẫn chịu đựng và phải chịu đựng
đến bao giờ?”.
Sở dĩ đất nước, dân tộc Việt Nam rơi vào những bước ngoặt
khốn cùng, quẩn bách này là do mỗi con người Việt Nam đã chọn lựa lấy. Và
nguyên nhân dẫn đến người Việt Nam phải sống một cuộc sống không còn biết đến
tương lai dân tộc cũng vì bởi mặt bằng chung tri thức người Việt đã tự trói vào
quan điểm Chết Là Hết, điều này đã khiến mọi thành phần, tầng lớp xã hội chìm
sâu vào lối sống thực dụng, lòng tham, tính ích kỷ tăng trưởng không ngừng dễ
thường khiến con người trở nên thấp cổ, bé họng, khí tiết dân tộc Việt vì thế
ngày càng trở nên hạ liệt, thấp hèn.
Song bạo động, đấu tranh vũ trang thì kết quả sẽ ra sao?
Kết quả của cuộc đấu tranh thất bại, đó là máu, nước mắt
của những người đồng chí, đồng đội và cả những người yêu thương. Và hận thù
giữa người với người trong lòng dân tộc Việt Nam sẽ dâng cao ngút ngàn. Đây hẳn
là điều mà không có bất kỳ một người Việt Nam nào mong đợi.
Kết quả của cuộc đấu tranh thành công thì sao? Chẳng phải
chúng ta, mỗi mỗi người dân Việt lại phải bắt tay vào xây dựng lại mọi thứ từ
những đống hoang tàn, đổ nát cùng máu và nước mắt hay sao? Và khi quan điểm
“Chết Là Hết” vẫn dính khằn trong trí não tất cả con người Việt Nam thì hẳn là
sẽ chẳng mấy chốc giới lãnh đạo mới của đất nước Việt Nam lại rơi sự độc tài,
quan liêu, tham nhũng, cửa quyền. Và liền đó họ lại cắt từng mảng đất trù phú,
từng vùng miền hải đảo của dân tộc Việt Nam bán rẻ cho ngoại bang, cho nước
ngoài như những thế hệ trước từng làm, bè lũ Lê Chiêu Thống ở Việt Nam thời nào
mà chẳng có.
Vậy nên hãy xét lại lịch sử Việt Nam để nhận diện mặt
bằng tri thức người Việt. Lời bài hát Gia Tài Của Mẹ do nhạc sĩ Trịnh Công Sơn
để lại cho ta thấy những điều gì?
Một ngàn năm nô lệ giặc Tàu
Một trăm năm đô hộ giặc Tâу
Hai mươi năm nội chiến từng ngàу
Gia tài của mẹ để lại cho con
Gia tài của mẹ là nước Việt buồn
Một ngàn năm nô lệ giặc Tàu
Một trăm năm đô hộ giặc Tâу
Hai mươi năm nội chiến từng ngàу
Gia tài của mẹ một rừng xương khô
Một trăm năm đô hộ giặc Tâу
Hai mươi năm nội chiến từng ngàу
Gia tài của mẹ để lại cho con
Gia tài của mẹ là nước Việt buồn
Một ngàn năm nô lệ giặc Tàu
Một trăm năm đô hộ giặc Tâу
Hai mươi năm nội chiến từng ngàу
Gia tài của mẹ một rừng xương khô
…
Các bạn thấy đó! Đấu tranh vũ tranh giành thắng lợi rồi
cũng đong đầy máu, nước mắt và thù hận. Và sau những đống hoang tàn, đổ nát
giới lãnh đạo đất nước Việt Nam xã hội chủ nghĩa mới thoát thai bước ra từ nền
văn minh lúa nước cùng với thời kỳ quá độ của chế độ phong kiến hủ bại, bạc
nhược – những người nông dân, công nhân tri thức hãy còn hẹp kém bắt tay xây
dựng, quản lý một đất nước dựa vào sự tin tưởng anh cả - Liên Xô, anh ba –
Trung Quốc.
Và do tri thức phần đa giới lãnh đạo đất nước buổi đầu
đều thuộc hạng “cậu bé bông lau phất cờ khởi nghĩa” nên khó tránh khỏi việc kém
hiểu biết, nông cạn. Chính vì lẽ đó giới lãnh đạo đất nước Việt Nam thời sơ
khai xã hộ chủ nghĩa đã cả tin vào nền khoa học non trẻ cùng chủ nghĩa duy vật
biện chứng nửa vời, từ đó vội gieo rắc vào tri thức người Việt chủ nghĩa vô
thần, nhen nhóm quan niệm Chết Là Hết vào mọi thành phần, tầng lớp xã hội con
người Việt Nam. Mầm mống lối sống thực dụng, thói ích kỷ cùng lòng tham được
giới lãnh đạo đất nước Việt Nam “đặt để” vào tâm hồn của từng con người Việt
Nam. Và ngày nay kết quả của việc gieo nhân sai lầm ở giới lãnh đạo Việt Nam
thuở ban đầu xây dựng đất nước Việt Nam đang phơi bày ra tất cả những khuyết
tật, man trá cùng lọc lừa.
Do xuất thân phần đa của giới lãnh đạo đất nước Việt Nam
trên diện rộng là nông cạn, hẹp kém do gốc tích nông dân làm lãnh đạo nên việc
xây dựng đất nước Việt Nam luôn bị đặt để ở tình trạng sửa sai hàng loạt những
sai lầm. Và bởi do lòng tham thường có nơi mỗi con người nên giới quản lý đất
nước Việt Nam xây dựng theo giềng mối “Con vua thì được làm vua, con sải ở chùa
phải quét lá đa” nên việc trọng dụng nhân tài ở đất nước Việt Nam bị xem nhẹ.
Do chạy theo thành tích nên việc mua bằng cấp nhằm giữ ghế được giới lãnh đạo
đất nước Việt Nam tận dụng triệt để.
Việc mua bằng cấp, vị trí nơi chính trường được quy ra
tiền mặt và được phổ biến từ trung ương đến địa phương. Điều này chúng ta có
thể nhận diện thông qua số lượng giáo sư, tiến sĩ ở Việt Nam là rất lớn và phần
đa giới lãnh đạo đất nước Việt Nam đều có rất nhiều bằng cấp, học hàm, học vị.
Tiếc rằng dù mọi loại bằng cấp từ kỹ sư, bác sĩ, thạc sĩ,
tiến sĩ đến cả giáo sư ở Việt Nam đều có thể dùng tiền cũng như mối quan hệ mua
được. Song tấm bằng người thì không có người bán hay nói đúng hơn là không thể
bán, thế nên cho dù thành phần lãnh đạo Việt Nam có lắm tiền cũng như có quan
hệ lớn chẳng thể mua được.
Tấm bằng người là gì?
Là tấm bằng xác nhận đó là con người. Tấm bằng người
không có người bán, cũng không có kẻ mua. Chỉ có thể nhận diện qua nhân cách,
hạnh kiểm, đạo đức nơi mỗi người.
...
Tóm lại, quan điểm của Ngạo Thuyết vẫn luôn là bất tranh,
bất bạo động. Và mỗi người phải tự nâng tầm sự hiểu biết của bản thân đạt đến
sự khách quan, sáng suốt, đúng mực và mở lòng vì người mà diễn nói. Việc hiểu
biết nơi mỗi người sẽ giúp mỗi người có sự tự chủ và không bị rơi vào tình
trạng trở thành con rối để mặc người giật dây.
Bên cạnh đó, việc nâng tầm hiểu biết nơi mỗi người sẽ góp
phần tăng trưởng sự hiểu biết nơi mặt bằng tri thức chung của nhân loại và giới
lãnh đạo hẹp lòng, kém cỏi ở mọi quốc gia, vùng miền lãnh thổ buộc phải “trưởng
thành” hơn vì lẽ họ sẽ chẳng thể lãnh đạo đất nước hay xã hội nếu người dân
quay lưng với họ và cộng đồng thế giới xem họ là một thứ rác rưởi, một chủng
người hạ liệt, đáng khinh.
...
Bây giờ, chúng ta hãy quay lại vấn đề chính của ngày hôm
nay. Có người hỏi NT tâm là gì, luân hồi là như thế nào,... Hôm nay, NT trình
bày phác họa chữ tâm trong vạn pháp quy tâm. Mọi người chú ý cho chữ tâm này
mang hàm nghĩa là tâm phân biệt của chúng sinh chi loại hay nói cụ thể hơn đó
tâm phân biệt của con người chứ không phải là bản tâm vắng lặng, tịch yên của
người chứng ngộ pháp vô sanh.
Vạn Pháp Quy Tâm
Vũ trụ vạn hữu hay nói một cách khác là mọi sự vật, hiện tượng tồn tại
trong vũ trụ từ những vật vô tri như gỗ, đá, mưa, gió,… đến những vật hữu
tri như chim cá, muôn thú và loài người,…
Những sự vật, hiện tượng có thể nhận biết bằng mắt thường
như sấm chớp, băng tan, sự sinh trụ dị diệt của vạn vật,… cho đến những sự vật,
hiện tượng không thể dùng mắt mà phân định được như không khí, chân không và
các cõi vô hình,…
Chúng đều hiện diện trước ngôn ngữ mà loài người dùng để
giao tiếp. Chúng có trước cả loài người. Thế nên trước khi loài người có sự
hiểu biết và dùng tiếng nói giao tiếp thì chẳng có bất kì loài gì, vật gì có
tên gọi.
Đến khi con người có chút hiểu biết, biết phân biệt so
sánh thì loài người mới tiến hành đặt tên cho muôn vật. Sự phân định, đặt tên
này ban đầu hoàn toàn là ngẫu nhiên và khách quan.
Bởi lẽ khi chưa có ngôn ngữ thì con vật nào cũng không có
tên nên việc đặt cho con vật đó là con hổ hay con bò đều không có sự khác biệt.
Việc đặt tên mọi vật vì thế rất lộn xộn, tùy tiện và trùng lập.
Về sau những người có hiểu biết nhận thấy sự rối rắm đó
đã đề xuất ý kiến “Đưa ra những quy ước chung để đặt tên các sự vật, các giống
loài,…”.
Việc làm đúng đắn, cần thiết này được loài người chấp
nhận và tất cả các sự vật, hiện tượng mà con người nhận biết về sau đều có được
tên gọi.
Ban đầu, việc đặt tên muôn vật rất khách quan. Lâu về
sau, việc đặt tên có phần mang tính chủ quan nhằm chia nhóm các sự vật, hiện
tượng, muôn loài và muôn vật,…
Qua những điều tôi trình bày ở trên cho thấy. Cùng với sự
hiểu biết ngày càng cao, con người đã dùng tâm ý, ý thức phân biệt để đặt tên
vạn vật có trong vũ trụ. Những việc làm đó của con người được gói gọn vào cụm
từ “Vạn pháp quy tâm” - Vạn vật có trong vũ trụ nhờ tâm phân biệt và ngôn ngữ
của con người mà thành hình và có tên gọi.
Như tôi đã từng khẳng định về sự hiện hữu của thế giới
tâm linh tồn tại song hành với thế giới vật chất. Thế giới vật chất hữu hình
thì bạn đã rõ biết, tôi chỉ trình bày thêm về thế giới tâm linh vô hình.
Tuy nhiên, muốn trình bày về thế giới vô hình thì tôi vẫn
phải chia nhóm và đặt tên gọi cho từng nhóm. Tôi đã nói trước đó việc đặt tên
về sau là do sự chủ quan của con người, hoặc dựa vào số đông, hoặc dựa vào việc
đặt tên của người đi trước,…
Cõi giới vô hình lại không thể nhìn thấy được. Chúng chỉ
do tâm ý mà sinh ra những rung cảm thăng hoa, vui tươi, sầu khổ, hoảng loạn, dè
dặt, hạnh phúc, chán chường, nặng nề,…
Dựa vào những rung cảm khác nhau đó, những người có sự
hiểu biết về thế giới vô hình mới phân định ra cõi Thiên đàng, cõi Địa ngục,
cõi Ma quỷ,…
Tùy sự hiểu biết mà họ có những sự phân định khác nhau.
Nhiều người đã dùng sự hiểu biết này trở thành giáo chủ những tôn giáo và thế
hệ đi sau tiếp nối thế hệ đi trước xây dựng tôn giáo dựa trên giáo lý, kinh
điển được truyền thừa.
Tuy nhiên, không phải vị giáo chủ nào cũng có sự hiểu
biết rành rẽ về cõi vô hình nên giáo lý, kinh điển cũng có ít nhiều khiếm
khuyết.
Thêm nữa, mãi về sau tư dục của con người khiến cho giáo
lý, kinh điển càng thêm mai một, mất dần sự thật.
Phật Thích Ca ra đời. Trong quá trình tìm đạo, hành đạo,
Người tham cứu, học hỏi phần lớn các giáo lý, kinh điển các tôn giáo khác nhau.
Người không thể phân định được tôn giáo nào cao tột. Người cũng không quá quan
tâm về sự phân chia đó vì lẽ người đang chú tâm đi tìm con đường xa lìa sự khổ
cho loài người.
Đến ngày thành đạo, Phật nhìn rõ vạn pháp là hư huyễn,
không thật có cũng không thật không, biến chuyển liên tục. Nhìn lại chính mình,
Phật nhìn rõ xác thân này rồi cũng tàn hoại, sự vui buồn, được mất, hơn thua,
cũng biến chuyển,… Phật nhận ra đó chỉ là ý, là vọng tâm lưu xuất ra từ bản tâm
vắng lặng, tĩnh tại của người. Bởi vì Phật nhận biết Người đang dùng bản tâm
vắng lặng để nhìn rõ sự luân chuyển của vạn pháp.
Khi nhận biết rõ sự lý vô thường của vạn pháp, của xác
thân,… Phật không còn tham đắm, dính mắc và Người đạt được sự an lạc, tự tại và
giải thoát.
Tuy nhiên, Người vẫn nhớ bi nguyện cứu khổ loài người và
muôn vật. Người đã từng quán chiếu thế giới tâm linh vô hình và thế giới vạn
hữu nhận ra sự luân chuyển lên xuống, qua lại của muôn loài.
Nhằm giúp con người dễ lĩnh hội, nắm bắt về sự hiểu biết,
giác ngộ và sự giải thoát, Phật nhận biết Người cần có phương pháp truyền đạt
hiệu quả.
Vì thế Phật đã gọi muôn vật - Những chủng loài có sự sống
luân chuyển giữa hai phần hữu hình và vô hình với cùng cái tên chung là chúng
sinh.
- Phần hữu hình, Phật chia ra hai nhóm gồm loài người và
súc sinh.
- Phần vô hình, Phật dựa vào tâm thức rung cảm của những
chúng sinh tồn tại trong phần vô hình chia ra làm bốn nẻo gồm Trời, Atula, Ngạ
quỷ, Địa ngục.
Phật đã không áp đặt tính chủ quan vào việc phân chia 3
cõi vì lẽ Phật đã đạt bản tâm vắng lặng, tịch diệt, rõ biết vạn pháp đều là
tướng hư vọng.
Việc dùng ngôn ngữ phân chia 3 cõi chỉ là phương tiện
nhằm truyền đạt giáo lý về con đường giải thoát mầu nhiệm cho chúng sinh trong
6 nẻo được thuận tiện, hiệu quả.
Thế nên việc Phật chia thế giới vô hình và hữu hình ra
làm 3 cõi 6 đường là tùy thuận vào nhận thức, sự hiểu biết của con người thời
Phật tại thế - Vạn pháp quy tâm.
Chữ tâm trong vạn pháp quy tâm chứa hàm ý là tâm phân
biệt của con người.
Cảnh Do
Tâm Sinh
Nhìn nhận sự tồn tại của luân hồi sẽ giúp con người nhìn
rõ mọi sự vật, hiện tượng tồn tại, biến diệt, hình thành trong cuộc sống và vũ
trụ.
Có những buổi chiều, tôi lang thang trên biển vắng. Tôi
dừng lại, ngồi trên bãi cát và nhìn những con sóng lăn tăn. Gió từ biển thổi
vào, tôi có cảm giác rất thư thái, dễ chịu. Có hôm tôi thấy rất vui khi nhìn
những em bé nghịch nước và xây những lâu đài cát. Có hôm tôi buồn đến lạ, tôi
nhớ nhà,... Cùng là cảnh biển vắng về chiều, sao tâm tôi lại có những cung bậc
cảm xúc khác nhau.
Cũng lại như vậy. Đứng trước phong cảnh thanh nhàn, u
tịch của một vùng núi, ngắm mặt trời lặn tắt, mỗi người chúng ta sẽ có những
cảm xúc khác nhau. Có người cảm nhận sự cô đơn, buồn tẻ; Có người nhận thấy vẻ
đẹp hoang sơ; Có người lại thấy sự bình yên, tĩnh tại,…
Hóa ra cảnh không tạo ra cảm xúc trong mỗi người mà những
cảm giác vui buồn, hân hoan, yêu ghét,… lưu xuất từ trong bản tâm vắng lặng.
Cảnh đã không sinh được tâm nhưng tâm lại
sinh ra cảnh. Thật vậy! Có những cơn mưa tháng sáu dai dẳng khơi gợi lòng người
những nỗi buồn, những nhớ mong da diết. Rồi cơn mưa chiều bỗng trở nên thật đẹp
khi tôi tình cờ gặp em trên một góc phố không quen hoặc là khi tôi nhận được
tin sức khỏe bà hồi phục tốt sau ca mổ tim phức tạp,… Ngôi nhà lá xác xơ, gió
lùa, tạm bợ được thay bằng ngôi nhà mái ngói khang trang,…
Những điều tôi vừa trình bày chỉ góp phần
giúp bạn thừa nhận cảnh do tâm sinh nhằm mục đích trình bày vấn đề sau:
Cảnh do tâm sinh và sự luân hồi, giữa chúng
có một mối liên quan mật thiết.
Bạn có biết về những đứa trẻ bị bệnh tự kỷ?
Những đứa bé thật tội nghiệp! Chúng vụng về,
nhút nhát, sợ sệt và hoảng loạn khi gặp phải người khác lạ. Bệnh tự kỷ là căn
bệnh khá mới, khó trị, thường gặp ở các nước có nền kinh tế phát triển.
Tại sao căn bệnh này trước đây rất hiếm gặp
mà khi con người bước vào kỷ nguyên hiện đại chúng ngày càng trở nên phổ biến
và gia tăng không ngừng về số lượng?
Tôi đi tìm nguyên do và nhận biết những đứa
trẻ đó không phải một sớm một chiều mà trở nên như vậy. Tất cả những nỗi lo
lắng, sợ sệt được tích lũy từ những kiếp lâu xa trước đó. Xã hội, kinh tế phát
triển đã cuốn người lớn vào cuộc mưu sinh. Những ngôi nhà to rộng, kín cổng cao
tường, những đứa bé gần như bị tách rời khỏi thế giới loài người,...
Một số đứa trẻ lớn lên trong hoàn cảnh như
thế, không bè bạn, không người thân, người cha nát rượu,… chúng trở nên rụt rè,
yếu đuối,… Những hồi ức được ghi nhận qua nhiều đời và họ đã trở lại kiếp người
với những khiếm khuyết về tinh thần.
Tôi còn nhận thấy những người vướng vào căn
bệnh tự kỷ là những chiến binh, những tướng lĩnh phục vụ trong quân đội,… đã
từng có mặt trong những đoàn quân viễn chinh tắm máu loài người. Khi họ chết
với những ký ức tội ác, máu và những mảnh vụn xác thân người, họ đã hoảng loạn
không thể quay lại ở kiếp người. Đã rất lâu xa, nỗi sợ dần nguôi ngoai, họ đã
trở lại nhưng với một tâm hồn không còn định tỉnh,…
Tôi dò tìm nguyên nhân của những em bé nhiễm chất độc da
cam. Thật nhức nhối!
Họ là ai?
Họ là thường dân, là binh lính của các bên tham chiến.
Bom đạn đã cày nát thân người họ, đầu vỡ, tay chân gãy lìa. Những hóa chất độc
hại không chỉ hủy hoại thân thể mà ảnh hưởng cả hệ thần kinh của những nạn nhân
- Sự kinh hoàng, ảo giác,... Họ đã chết trong sự đau đớn cùng cực và một ký ức
không dễ xóa nhòa trong tâm thức.
Sự đau đớn về tinh thần, thể xác khiến họ lạc lối trong
các nẻo Atula, người, súc sinh, ngạ quỷ và Địa ngục với những phần chấp vá,
không vẹn nguyên.
Loài người đã nợ xương máu và tinh thần của những nạn
nhân chất độc màu da cam, chiến tranh, cả những người bị bệnh tự kỷ, những người
điên loạn,... Nhân loại phải trả lại cho họ sự nguyên vẹn về tinh thần, hình
hài bởi lẽ họ cũng là nạn nhân của chiến tranh, của sự thiếu hiểu biết và không
ít người trong số họ đã từng là những người thân yêu của chúng ta.
Cách duy nhất để giúp họ trở lại vẹn nguyên là tạo cho họ
sự bình yên, sự sẻ chia và gần gũi.
Căn bệnh béo phì, những căn bệnh quái lạ,… những đứa trẻ
vừa mới sinh ra đã bị suy gan, suy thận, tim,… những căn bệnh lẽ ra chỉ xuất
hiện ở người lớn.
Khoa học sẽ mãi không tìm ra được nguyên nhân khi chấp
chặt vào tri thức chủ quan của nhân loại.
Tôi nhận biết những người bệnh đã từng chịu đau đớn của
những căn bệnh quái ác đó từ những kiếp lâu xa. Họ đã không kịp buông bỏ sự đau
đớn, cả nỗi ám ảnh về nguyên nhân gây ra cái chết cho họ.
Tôi chỉ có một lời khuyên gửi đến bạn “Bạn phải học cách
buông bỏ hoặc là đi tìm lại gương mặt thật của mình khi chưa được sinh ra”.
Giới tính thứ ba cũng không ngừng tăng lên trong xã hội
được xem là văn minh phát triển.
Nguyên nhân nào đã tạo ra những con người bị rối loạn
giới tính?
Có tương quan nào về sự chuyển đổi giới tính của
những chủng loài có trong tự nhiên?
Họ đã đến từ đâu?
Sự kỳ vọng của người lớn, gia đình đã có nhiều anh em
trai nhưng đứa út vẫn lại là cậu bé. Thôi thì con hãy là một bé gái cho vui
cửa, vui nhà. Những đứa bé trai được chăm lo như bé gái, những đứa bé gái được
dạy dỗ như là những đứa bé trai. Chúng lớn lên và đôi khi chúng ngộ nhận giới
tính của chính mình. Đáng tiếc, chúng vẫn ghi nhớ ký ức tuổi thơ nhầm lẫn vào
trong tâm thức, chúng khôn lớn, già và chết đi. Rồi lại sinh ra.
Thật không may ! Lại một gia đình cần một bé gái nhưng
lại một cậu bé ra đời. Đó là một trong những nguyên nhân tồn tại giới tính thứ
ba.
Nhưng tại sao ngày nay giới tính thứ ba không ngừng gia
tăng số lượng?
Phim ảnh và một số hóa chất, hocmon tăng trưởng,... tạo
ra đã làm thay đổi hành vi, gây rối loạn tâm sinh lý con người cũng là một
nguyên nhân.
Một số đứa trẻ lớn lên không tin vào giới tính của mình.
Tôi quá yếu đuối để làm một chàng thanh niên khỏe mạnh. Số khác lại cảm thấy
tôi quá mạnh mẽ nên không thể là một cô gái yếu đuối.
Tham dục con người cũng góp phần không nhỏ tạo ra giới
tính thứ ba. Sự ham muốn tìm hiểu tận tường cơ thể của những người khác giới -
Những bắp tay rắn chắc, những cơ thịt chứa đựng sự sung mãn, những đường cong
gợi cảm, cảm giác của đối phương,… Tất cả được ghi nhận, tích lũy lại.
Trải qua nhiều đời kiếp lâu xa, khi định tâm về giới tính không còn vững, tất
cả sẽ biểu hiện ra bên ngoài, không thể che giấu. Có lẽ bạn phải nên tự cứu
mình. Hãy tìm lại sự an định của nội tâm. Thiền định, sống lành mạnh sẽ giúp
bạn giảm thiểu, dứt trừ những ham muốn, những ngộ nhận về chính bản thân mình.
Bạn phải tự cứu bạn vì phía sau bạn là đường tối, lối rẽ.
Chuyển sang vấn đề khác:
Khi không phải trả quả cho những nghiệp nhân xấu ác mà
mỗi người đã tạo tác trong tiền kiếp. Tùy theo sự tích lũy thiện nghiệp, con
người sẽ được sinh ra trong hoàn cảnh sang giàu hay đói nghèo khác nhau. Đó chỉ
là phúc phận của mỗi người.
Tuy nhiên, mỗi người bình thường ra đời đều có trong tâm
những tiềm thức trí tuệ, tài năng, sức khỏe, sở thích, sự tham đắm, u mê, tự
tính học hỏi, biếng lười,… là như nhau.
Tùy điều kiện môi trường sinh sống và lớn lên mà mỗi
người có những sự khai mở khác nhau. Khi chưa đạt được sự hiểu biết và nhận
thức, những đứa trẻ thường không thể tự khai mở những tiềm thức ẩn chứa trong
tâm, chúng sẽ học hỏi mọi thứ xung quanh và ở những người lớn.
Thế nên việc quyết định cho sự khai mở này là những người
nuôi dạy những đứa trẻ.
Đã có rất nhiều người lớn đã sai khi mở tiềm thức cho
trẻ. Họ đã mở sự ích kỷ, sự tham đắm ăn uống, chưng diện, biếng lười, ngang
ngược,… Đứa trẻ đó lớn lên với những tiềm thức hư xấu, chúng không thể dừng lại
vì mọi thứ đã trở thành thói quen. Những chàng thanh niên hay cô gái đó sẽ khó
thể mở những tiềm thức hữu ích khác. Bởi vì những tiềm thức khác đã bị ép vào
sâu bên trong tâm thức. Chúng chỉ có thể khai mở khi có một biến cố lớn lao
thay đổi hoàn toàn cuộc đời người đó. Biến cố lớn lao này thường là những biến cố
rất khổ đau.
Việc khai mở tiềm thức giống như ta ăn một bữa tiệc với
nhiều loại trái cây chôm chôm, xoài, ổi, mít, sầu riêng, măng cụt, mảng cầu,
bơ, táo, hồng, nho, lựu,... Khi ta tham đắm một loại trái cây nào và đã ăn no
rồi thì không thể thưởng thức mùi vị của những loại trái cây khác.
Cho dù ta có dùng một loại trái cây thượng hạng và ngon
nhất thì ta vẫn là người thiệt thòi nhất vì ta không thực sự là người thưởng
thức buổi tiệc với nhiều loại trái cây.
Có không ít những đứa trẻ được người nuôi dạy khai mở trí
tuệ, tài năng,.. ngay từ thơ bé. Sự kỳ vọng biến đứa bé thành một thiên tài,
một ngôi sao sáng trên bầu trời.
Sự ích kỷ của người lớn đã khiến những tài năng nhỏ tuổi
sớm tắt lịm. Đã có những đứa trẻ với hệ số IQ, EQ cao đã được bảo bọc trong niềm
kì vọng của người lớn. Chúng đã sớm bộc lộ những khả năng thiên bẩm đạt được
những thành công nhất định. Rồi chúng nhận ra chúng bị cướp đi tuổi thơ hồn
nhiên. Chúng hụt hẫng, phản kháng, nổi loạn và hư hỏng.
Người lớn vẫn không nhận ra sai lầm. Họ vẫn áp đặt kỳ
vọng, răn đe và mất tất cả. Đứa trẻ thiên tài đã không còn tin vào người thân
chúng. Sự hào nhoáng, hư danh hảo huyền sẽ giết chết những tài năng sớm nở,
chóng tàn.
Hãy khách quan nhìn nhận có rất nhiều những tài năng trẻ
tuổi được đánh giá là những thiên tài tương lai đã biến mất và không để lại
chút dấu tích.
Và rất nhiều những sai lầm khác khi khai mở tiềm thức cho
những đứa trẻ.
Bạn hãy nên nhận thức rõ nhằm khai mở tiềm thức những đứa
con thân yêu.
Mỗi người sẽ không thể khai mở được hết những tiềm thức
cho dù họ có ý thức khai mở tất cả tiềm thức vì lẽ họ sẽ già chết trước khi
hoàn thành công việc đó. Những gì ghi nhận trong tiềm thức của mỗi người thực
sự là quá nhiều, trải qua vô số kiếp trôi lăn trong 6 nẻo.
Ngay cả những người đạt được sự giác ngộ, giải thoát hoàn
toàn họ cũng không khai mở hết tiềm thức; Họ chỉ mở những tiềm thức giúp họ
giác ngộ và giải thoát.
Dấu Vết
Luân Hồi
Sinh
lão bệnh tử là một vòng quay ở một đời người. Con người đã nhận biết nhưng
thường hay quên lãng và không thật sự rõ biết. Khi còn sống, con người sẽ không
nghĩ rằng “Mình sẽ chết”. Thậm chí, ngay cả khi đã chết vẫn có không ít người
không chấp nhận “Mình đã chết”. Đó chính là “Dấu vết” để nhận biết thế giới tâm
linh, vô hình. Thật ra con người đã không rõ biết “Ngay thời điểm hiện tại đã
luôn luôn diễn ra sự sinh lão bệnh tử ngay trong thân xác và tinh thần. Mọi thứ
đều đang biến chuyển chưa từng dừng lại trong mỗi người ngay cả lúc sống lẫn
lúc chết”. Đó là sự thật. Hơn nữa, vẫn có những đứa bé vừa chào đời đã mắc bệnh
hiểm nghèo và chết. Ở tuổi 20 đầy nhiệt huyết vẫn có thể chết vì cơn gió lạnh
đầu đông. Tôi cũng có thể chết khi vội vã bước sang đường,… Vậy sinh lão bệnh
tử phải chăng luôn hiện hữu? Ý thức rõ thật quy luật sinh lão bệnh tử bạn sẽ
nhận ra “Giá trị của sự sống”.
Không
chỉ vậy, sinh lão bệnh tử có chứa đựng chìa khóa khai mở sự hiểu biết về vòng
quay luân hồi của vạn vật. Chữ tử không chỉ mang hàm nghĩa là “Sự chết” mà còn
có nghĩa là “Con”. Và… bạn hãy nhìn xem xác thân vật chất của con người khi về
già phải chăng teo tóp, thu nhỏ lại, chiều cao cũng thấp dần. Đôi khi cả chiều
cao và cân nặng của người già cũng chỉ bằng đứa trẻ; về tinh thần, sự hiểu
biết,… nếu bạn dám nhìn vào sự thật thì dường như trí não người già cũng suy
giảm, giới hạn như là một đứa trẻ. Họ sợ sệt, lo lắng, toan tính vụn vặt, tấm
lòng cũng không còn rộng mở như khi ở độ tuổi niên thiếu hoặc là khi cường
tráng. Nếu bạn bắt gặp những người già không có ý thức nuôi dưỡng tâm hồn, nội
tâm thì bạn sẽ nhìn thấy những người cao tuổi già lẩn, mất trí. Bạn đừng vội
xót thương cho họ vì nếu không hiểu biết bạn sẽ trở thành họ ở thời điểm tương
lai. Sự hiểu biết sẽ giúp bạn bước ra những cảnh đời bi thương, tăm tối. Phải
chăng cuộc đời con người là một vòng quay tròn và lẩn quẩn? Con người sau khi
“Chui ra vỏ ốc” đứng lên lớn mạnh, hùng dũng bước đi rồi từ từ bé nhỏ trở lại,
tan rã và lại đi tìm lấy, chiếm giữ “Một vỏ ốc mới”.
Tôi
đã tham khảo được trong kinh sách về một vòng quay luân hồi - Sự luân chuyển
lên xuống, qua lại của chúng sinh trong 3 cõi 6 đường, giữa hai thế giới vô
hình và hữu hình.
Để
đơn giản tôi sẽ trình bày hai vòng quay riêng lẻ nhưng trên thực tế hai vòng
luân hồi thuận nghịch đan xen, hòa quyện vào nhau.
Vòng
luân hồi thuận: Vũ trụ vốn dĩ gồm hai thành phần - Phần vật chất hữu hình và
phần vật chất vô hình. Khi có vật chất sẽ đồng nghĩa với việc có sự sống và
không có một Đấng quyền năng nào đủ khả năng tạo ra vật chất. Vật chất là sẵn
có trong vũ trụ. Cho đến khi mầm sống đầu tiên theo quan điểm của khoa học ra đời
và phát triển. Sự tiến hóa sẽ dẫn đến sự phong phú, đa dạng các dạng sống,
chủng loại khác nhau. Loài trên cạn, loài dưới nước, loài ăn động vật, loài ăn
thực vật, loài to lớn, loài nhỏ bé, loài nhìn thấy được, loài chỉ nhìn thấy
được bằng kính hiển vi, loài không thể nhìn thấy được - Thế giới tâm linh, vô
hình,… và chúng luân chuyển lên xuống, qua lại với nhau. Điều đặc biệt là để
luân chuyển từ thế giới hữu hình sang thế giới hữu hình có một bước lưu chuyển
trung gian ở thế giới vô hình.
Vòng
luân hồi nghịch: Đã có khiếm khuyết trong sự tìm tòi, hiểu biết của cá nhân
tôi. Lý giải việc luân chuyển qua lại, lên xuống giữa những chủng loài có hệ
thần kinh kém phát triển, không nhiều hiểu biết là điều dễ hiểu, không khó để
nhận biết. Nhưng đối với chủng loài có hệ thần kinh thông minh như loài người
thì thật sự khó luận giải. Sự thông minh, trí tuệ, khả năng phân biệt rạch ròi,
tốt xấu, hay dở,… ở loài người là rất cao. Tại sao loài người lại chấp nhận rơi
vào những cõi giới, những chủng loài cấp thấp? Tôi rõ biết là không có một Đầng
quyền năng nào “Rỗi hơi” làm việc trừng phạt con người ở nơi địa ngục tối tăm.
Không có một ai còn nhớ mình đã bị hành hạ, giày vò nơi địa ngục và… không một
ai nhớ được những lỗi lầm đã phạm phải ở tiền kiếp mà sửa sai trong kiếp hiện
tại. Vậy nên việc trừng phạt của các Đấng quyền năng ở địa ngục là không có giá
trị. Thế nên sẽ không có Đấng quyền năng nào đảm nhận việc làm vô ích, vô nghĩa
nơi địa ngục. Vạn pháp quy tâm để nhận biết rằng “Tất cả việc làm thiện ác, xấu
tốt, khổ não, việc trừng phạt, địa ngục, ngạ quỷ,… chỉ lưu xuất từ trong bản
tâm mê lầm, trói buộc trong sự giới hạn hiểu biết ở mỗi người”.
Thật
không hợp lý khi khẳng định chắc thật là “Con người giết trâu, mổ heo,… lại
phải thay hình đổi dạng nhằm trả món nợ đã vay”. Người giết thịt và người ăn
thịt, ai mới thật là người tạo tội? Lại không hẳn là câu hỏi đúng. Tôi giết
thịt vì sinh kế cho gia đình, cho những đứa con bé bỏng, đáng yêu. Tôi phải đền
tội vì làm việc chân chính để nuôi sống gia đình? Trong khi những người ham
thích “Món ngon vật lạ” lại thoát tội. Công lý nằm ở đâu? Tôi lại nhận biết
“Khi mang xác thân vật chất, con người cần phải ăn để tồn tại”. Ăn thực vật hay
động vật, về bản chất thật không có nhiều sự khác biệt, rất nhiều sinh mạng đã
phải chết cho từng chén cơm rau. Phải chăng đạo lý giác ngộ có điều khiếm
khuyết?
Tôi
nhận ra “Món chay hay món mặn không hẳn là quyết định cõi giới mà tôi sẽ luân
chuyển” nhưng câu hỏi “Tại sao con người lại chấp nhận quay về những chủng loài
đội lông mang vảy?” vẫn chưa câu trả lời.
Rồi
tình cờ tôi nhìn thấy những việc làm, hành động của những người cao tuổi già
lẩn mất trí. Họ hoàn toàn không còn sự chọn lựa “Lối đi” cho bản thân. Tôi đã
có được lời giải cho vòng quay luân hồi với một nỗi lòng nặng trĩu. Việc già
lẩn ở con người vốn là một việc được tích lũy, trải qua nhiều kiếp. Khi đã có
chìa khóa khai mở cho việc luân hồi ở 3 cõi 6 đường thì mọi việc trở nên sáng
rõ. Vấn đề không phải ở việc ăn mặn hay ăn chay, người giết thịt hay kẻ ăn
thịt,… mà là ở việc tham đắm thọ hưởng, sân hận, si mê dẫn đến con người rơi
vào những đường xấu. Không những vậy, con người còn rơi vào nẻo xấu do sự
thiếu hiểu biết về thế giới tâm linh, việc không sống thật ở thời điểm hiện
tại, việc sống trong thế giới ảo tưởng, việc không chấp nhận sự thật khi “Mình
đã chết”, việc cuồng loạn, níu giữ khi “Mạng sống gần dứt”,… Mọi thứ được tích
lũy trong tâm thức phân biệt, dính mắc và sẽ hiển hiện khi đủ duyên.
Khi
con người không hiểu biết sống thật ở thời điểm hiện tại, nếu xảy ra tai
nạn hoặc biến cố đột ngột “Con người chết mà không kịp nhận thức rõ điều đó”.
Vì ngỡ là còn sống, con người sẽ rong rủi, lang thang. Cho đến khi con người
thèm một miếng thịt trâu, một con chim sẻ,… và nếu có một quả trứng, một bào
thai tượng hình thì con người sẽ chuyển kiếp.
Những
người bạn đang tìm “Bóng dáng” của bản thân trong những trò chơi game,
trong đam mê của những chất kích thích, sự phấn khích của cờ bạc đỏ đen, của
thú vui thân xác,… bạn đang không thật sống ở thế giới thật. Vạn nhất gặp phải
điều bất hạnh, bạn sẽ lạc lối trong thế giới huyễn hoặc đang cố tạo ra, lang
thang mãi trong thế giới ảo khi về lại thế giới vật chất chỉ e trên thân “Mọc
đầy lông lá”.
Mọi
việc sẽ tích lũy lại, bạn không dễ dàng từ bỏ một thói quen nếu không quả cảm
từ bỏ thói quen đó. Chủ bạc sẽ trở thành con bạc; người bán ma tuý,… sẽ sớm trở
thành con nghiện; cướp của, giết người rồi thì sẽ chịu sự trừng phạt của pháp
luật, lương tâm. Công lý luôn tồn tại, công lý có trong sự hiểu biết của mỗi
người.
Những
điều tôi trình bày là lẽ thật. Bạn hãy chiêm nghiệm. Thận trọng!
Thật
sự vòng quay luân hồi rất mầu nhiệm và công bằng. Luân hồi không đáng sợ như
con người lầm tưởng. Con sâu rúc vào kén, hóa nhộng rồi thành bướm. Con sâu
không chết đi, con sâu chỉ trở thành con bướm. Nếu nhận biết rõ thật như thế,
con sâu sẽ không buồn phiền, khổ não vì con sâu biết rằng “Ngày mai, mình sẽ
bay cao và bay xa hơn đến với những chân trời mới”. Chúng sinh 3 cõi 6 đường
cũng đều như vậy nhưng điều quan trọng nhất là phải sống thật, an trú trong
hiện tại và sống với sự hiểu biết sáng rõ về sự sống cũng như giá trị của tự
thân. Một điều quan trọng không kém là phải giữ sự cân bằng, an toàn cho trái
đất vì lẽ “Giữ được non xanh lo gì mai này không có củi đốt”.
Nhưng
phải chăng không có lối thoát khỏi vòng quay luân hồi? Không. Vòng quay luân
hồi vốn tự có lối ra. Tôi đã bước qua lối đó rơi vào luân hồi và cũng sẽ bước
qua lối đó để thoát khỏi luân hồi. Nếu bạn nhận thức luân hồi quá khốc liệt,
tàn nhẫn, mang xác thân vật chất chỉ khốn cùng, đau khổ thì tôi sẽ chỉ bạn lối
ra. Sự tồn tại cái tôi trong bạn đã khiến bạn lạc lối trong 3 cõi. Bạn hãy hành
trì buông bỏ cái tôi vốn không thường tại, hiện hữu bởi do sự mê lầm và sống
thật trong hiện tại. Khi nhân duyên đủ, xác thân tan rã về tứ đại bạn hãy buông
bỏ cái tôi thường tại vốn kết tinh bằng không đại cho tâm hòa vào hư không bao
trùm tất cả. Bạn đã thoát khỏi luân hồi. Bạn đừng lo lắng loài người tuyệt diệt
vì dù cho toàn nhân loại hành trì đồng thời thoát ra khỏi luân hồi thì sự sống
vẫn tồn tại. Bởi lẽ có hai dạng chúng sinh mà bạn không rõ biết luôn tồn tại
đảm bảo duy trì sự sống trong vũ trụ. Đó là chúng sinh một tâm có nhiều thân và
chúng sinh một thân có nhiều tâm. Hơn nữa, những chủng loài cấp thấp hơn sẽ
luân chuyển sang nẻo Người duy trì sự tồn tại của con người.
Bạn
hãy chọn lựa con đường bạn đi “Dừng lại hay tiếp tục trôi nổi trong luân hồi”.
Nếu muốn bước vào những nẻo tốt ở 6 đường thì bạn hãy sống thật với sự hiểu
biết sáng rõ và an trú ở thời điểm hiện tại để thường xuyên tiếp xúc với bản
tâm vắng lặng, không phân biệt, dính mắc. Khi có chánh định và biết buông bỏ,
dừng lại đúng lúc bạn sẽ tự chủ hoàn toàn trong các nẻo luân hồi. Từ bi hỷ xả
là trợ pháp hữu hiệu giúp bạn dũng mãnh, tinh tấn hành bồ tát đạo. Bạn nên tỉnh
táo, sáng suốt lựa chọn lối đi cho bản thân vì lẽ “Thân người khó được, chánh
pháp khó tìm cầu”. Nếu đã có đủ duyên thì bạn hãy nên trân quý giá trị của sự
sống và giá trị con người.
Tâm
có thể rỗng không, tịch tịnh. Tâm vốn là hư không. Ý thức phân biệt, dính mắc,…
tạo ra cái tôi ở mỗi người. Cái tôi đó không hình dạng, màu sắc, không thể cầm
nắm, nếm ngửi. Thể của cái tôi cũng là hư không. Nhưng chúng sinh trong 3 cõi u
mê, chấp giữ nên theo nghiệp lăn lên, lộn xuống trong 6 đường vì nghĩ tưởng cái
tôi là thật có. Nếu bạn nhận ra đời là bể khổ. Muốn thoát khỏi luân hồi; không
muốn trôi nổi, đói khổ trong kiếp ngạ quỷ, không muốn chịu nỗi đau kinh khiếp
do việc bị hành hạ ở cõi địa ngục tối tăm, không muốn “mang lông, đội vảy”,…
Chấp nhận “Chết là hết” thì bạn hãy hành trì buông bỏ cái tôi. Khi “nhắm mắt
lìa đời” hãy tan ra như làn khói nhẹ, như hạt sương mai,… Bạn sẽ được giải
thoát hoàn toàn. Bạn hãy sống tùy thuận theo đạo. Dứt trừ tham lam, sân hận, si
mê, hoài nghi và kiêu mạn. Lối sống đó sẽ giúp bạn có cuộc sống an lạc, thanh
thản, hạnh phúc. Từ bi hỷ xả giúp bạn sớm được giải thoát hoàn toàn. Thật không
dễ buông bỏ! Nếu bạn không thật sự quả cảm và mạnh mẽ từ bỏ lối sống thực dụng
ích kỷ, xấu xa, đam mê hưởng thụ. Tôi vì bi nguyện của Đức Phật Thích Ca nói
lời đúng thật, không hư dối gửi đến nhân loại. Trân trọng!
Hãy
xét lại vấn đề “Bạn nên cứu người hay cứu bạn trước?”.
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét