Câu chuyện về luân hồi ở góc nhìn khoa học và hơn thế nữa…
Chủ Nhật, 23 tháng 6, 2019
Câu chuyện về luân
hồi ở góc nhìn khoa học và hơn thế nữa…
Khoa học từ lâu được xem là đại diện cho tri thức hàng đầu của nhân loại.
Và những người thuộc trường phái duy vật biện chứng đã từng dùng khoa học như
là một công cụ sắc bén để triệt phá, xóa sổ những hệ tư tưởng của trường phái
duy tâm một cách chủ quan và không thương tiếc.
Trường phái duy vật vẫn luôn tự hào về việc sở hữu hai công cụ hàng đầu của
nhân loại, đó là ngành khoa học và phép biện chứng duy vật được cho rằng là
khách quan, logic và sáng rõ.
Về lý thuyết là vậy, nhưng trên thực tế trường phái duy vật vốn tồn tại rất
nhiều sự chủ quan, phiến diện và bảo thủ. Công cụ khoa học và phép biện chứng
duy vật được những người thuộc trường phái duy vật vận hành nửa vời nên vô hình
chung đã khiến tri thức nhân loại không thể chạm đến sự hiểu biết đúng mực,
khách quan và sáng rõ về nguồn gốc sự sống.
Có rất nhiều học thuyết mang tính giả định đã được giới khoa học mặc định
thành định đề mặc dù những giả định đó ngày càng bộc lộ những lỗ hổng về mặt
biện chứng lẫn chứng cứ khoa học.
Thật vậy Thuyết Bigbang và Thuyết Tiến Hóa, hai học thuyết nền tảng hàng
đầu của ngành khoa học thực sự đang ngày càng phơi bày ra sự thiếu khuyết cùng
tính hạn chế của những giả định hiện không còn hợp thời. Song giới khoa học lẫn
những người thuộc trường phái duy vật phe cánh bảo thủ vẫn cố ra sức che đậy,
bảo vệ cho những học thuyết đã dần bộc lộ sự giới hạn so với tri thức nhân loại
đương thời.
Lỗ hổng tri thức của Thuyết Bigbang và Thuyết Tiến Hóa ngày nay cũng có
phần tương tợ như sự hạn chế hiểu biết ở giả thuyết Thượng Đế (Đấng Toàn Năng)
đã kiến tạo nên con người và vũ trụ của hệ tư tưởng Nhất Thần Giáo thuở trước.
...
Hôm nay, Ngạo Thuyết sẽ mượn thanh công cụ khoa học và phép biện chứng duy
vật nhằm xác thực việc luân hồi.
Ngạo Thuyết sẽ thực hiện một thực nghiệm dưới sự hỗ trợ của ngành khoa học.
Ngạo Thuyết sẽ đặt hạt giống một cây họ đậu vào trong một lồng kính được
thiết kế đặc biệt đảm bảo duy trì sự sống cho một cây đậu sinh trưởng, phát
triển.
Ở mức độ tương đối bạn sẽ nhận thấy gần như không có sự trao đổi vật chất
qua lại giữa môi trường trong lồng kính và môi trường bên ngoài. Hạt đậu sẽ
phát triển thành cây, ra hoa, kết trái.
Để đảm bảo quá trình này, cây đậu đã hút hết dưỡng chất có trong môi
trường. Theo quy luật tự nhiên cây đậu sẽ già chết, xác chết cây bị phân hủy
tạo lại dưỡng chất cho môi trường, là điều kiện để các hạt đậu nẩy mầm và phát
triển.
Tuy nhiên, điều kiện môi trường chỉ thích hợp cho một cây đậu sinh trưởng
tốt nên cũng chỉ có một cây đậu sống khỏe, đủ sức chèn ép khiến các cây đậu
khác chết. Cây đậu đó sẽ ra hoa, kết trái, già rồi chết.
Quá trình này cứ thế diễn ra, thực tế những cây đậu về sau có nguồn gốc từ
cây đậu ban đầu và chúng đã dùng nguồn dinh dưỡng từ chính xác cây ban đầu và
cả những cây đậu anh em.
Nói theo một cách khác cây đậu tồn tại sau cùng đã ăn thịt mẹ và các anh em
của nó để tồn tại.
Nếu ta đem cây đậu còn lại ra phân tích các yếu tố di truyền thì sẽ không
khác với cây đậu ban đầu và cây đậu đó đã gián tiếp dùng xác cây đậu ban đầu mà
tồn tại. Về thành phần vật chất giữa hai cây đậu là không khác.
Cuối cùng ta không thể kết luận cây đậu sau cùng là cây đậu ban đầu nhưng
cũng không thể chối bỏ nguồn gốc cây đậu sau cùng là do cây đậu ban đầu mà có
và xác thân cây đậu sau cùng chính là xác thân của cây đậu ban đầu chuyển hóa
thành.
Đây chính là sự luân hồi ở dạng hữu hình, đơn giản mà nhân loại chỉ cần có
ít chú tâm, tìm hiểu, nhận biết và thừa nhận.
...
Mặc dù sự luân hồi hữu hình, đơn giản không khó nhận biết nhưng trên thực
tế nhân loại vẫn u mê chưa nhận ra được sự luân hồi hữu hình thì sao có thể
nhận biết được sự luân hồi vô hình, ở cấp độ phức tạp.
Vì không nhận thấy và tin theo, cùng với sự thiếu hiểu biết của số ít
người, nhân loại đã vội chối bỏ sự luân hồi khiến tri thức nhân loại bị giới
hạn, không tìm được lời giải cho sự hình thành sự sống, nguồn gốc sinh ra loài
người.
Ngạo Thuyết sẽ mở rộng vấn đề sự luân hồi hữu hình ở phạm vi rộng hơn.
Ở mức độ nào đó trái đất cũng là một hệ kín, những sinh vật và con người
còn tồn tại cho đến ngày nay phải chăng đã từng ăn xác thịt của những giống
loài trước đó kể cả đồng loại ở hình thức trực tiếp hay gián tiếp?
Nhằm làm vấn đề đơn giản, dễ hiểu hơn Ngạo Thuyết sẽ giới hạn ở việc tìm
hiểu ở loài người.
Qua hàng triệu triệu năm con người phát triển, có bao thế hệ người đã chết,
xác thân họ nằm trong đất, phân rã luân chuyển vào thân cây, trái cây và các
loài sinh vật khác.
Loài người dùng những loài vật, trái cây,… có phải chúng ta đã gián tiếp ăn
tổ tiên, ông bà,… không?
Những người giàu có, những nước tư bản xâm chiếm, giết người, cướp đoạt tài
sản của người khác để phục vụ việc ăn uống, tiêu xài phải chăng họ đã ăn thịt
đồng loại?
Bởi lẽ của cải họ lấy được có từ công sức của người khác. Việc giết người
cướp đoạt tài sản, của cải, vật chất hiển nhiên vật chất cướp được chính là xác
thịt người bị giết.
Và những đứa trẻ ra đời được nuôi lớn bằng sữa mẹ mà sữa mẹ thì lại chuyển
hóa từ cơ thể mẹ chúng.
Vậy ra việc Ngạo Thuyết trình bày con người ăn thịt đồng loại thì không có
gì là sai trái.
Điều này thật đúng khi bạn hiểu rõ về sự luân hồi.
Sẽ có nhiều người xem đến đây lòng đầy kinh sợ và rối loạn không biết mai
này phải sống như thế nào?
Tâm từ bi, tình yêu thương và nỗi sợ khiến họ sợ phải ăn thịt đồng loại, ăn
thịt người chết. Nhưng bạn vẫn phải sống, phải làm việc vì đơn giản là bạn còn
sống. Và bạn phải sống có hiểu biết, dứt trừ tham đắm, si mê, lầm lạc,…
Chỉ khi bạn hiểu rõ nguồn gốc bạn sinh ra thì bạn sẽ có cơ may thoát khỏi
luân hồi, không còn trôi lăn trong sinh tử.
Nhưng nếu sự luân hồi chỉ tồn tại ở dạng hữu hình thì những người xấu ác,
những quốc gia cuồng bạo, hiếu chiến,… sẽ sống nhởn nhơ, ung dung ăn thịt đồng
loại, giết người,…
Có lý nào những sự việc trái đạo như thế tồn tại mãi?
Thế nên loài người còn chịu sự chi phối của sự luân hồi vô hình. Mọi việc
tạo tác của con người đều được ghi vào trong tâm thức của chính họ. Khi chết
đi, phần tâm thức người đó sẽ đi theo những duyên nghiệp tạo tác mà thọ lãnh
những điều tốt xấu.
Sẽ có nhiều người hy vọng Ngạo Thuyết hé lộ rõ hơn về thế giới vô hình. Quả
thật, điều này không dễ và cho dù Ngạo Thuyết có diễn đạt cũng không có nhiều
người tin.
Ngay cả những việc hiện diện trước mắt mà ta vẫn còn không thừa nhận thì
nói gì đến những việc không dễ nhận biết.
Ví như cách đây khoảng một vài trăm năm trước nếu một ai
đó cầm chiếc điện thoại di động và nói rằng “Họ có thể nói chuyện với người
thân đang ở cách họ nửa vòng trái đất”.
Có lẽ tất cả mọi người tại thời điểm đó đều khẳng định
người đó bị điên loạn.
Thế nên thật khó để diễn đạt cõi vô hình. Tuy nhiên, bạn sẽ phải chấp nhận
sự thật “Đã là thế giới vô hình thì hiển nhiên là không hình tượng, không thể
dùng mắt thường mà nhìn thấy được”.
Nhưng nếu bạn chịu khó quán chiếu, soi xét mọi việc bạn sẽ nhận thấy chúng
có tồn tại, sự luân hồi có tồn tại.
Nếu bạn khách quan nhìn nhận thì bạn sẽ nhận ra những đứa trẻ ngày nay
dường như thông minh, lanh lợi nhưng sức khỏe lại yếu hơn những đứa trẻ ở những
thế hệ trước.
Các nhà khoa học chưa từng nghiêm túc đánh giá, nhận diện vấn đề này nên
càng không thể lý giải được sự tồn tại sai biệt hiển nhiên bộc lộ nơi những đứa
trẻ sơ sinh.
Đặt giả thiết bạn thừa nhận vấn đề luân hồi là thật có bạn sẽ thấy vấn đề
ngay lập tức được giải quyết.
Con người ngày càng tiến bộ việc bảo bọc những đứa trẻ sơ sinh được kỹ hơn,
khiến cho khả năng chịu đựng của con người trước môi trường tự nhiên bị kém đi.
Khoa học, giáo dục, thể thao,... phát triển giúp con người tích lũy nhiều
hiểu biết và sự năng động. Quá trình này vẫn được lưu giữ lại tâm trí của con
người qua rất nhiều lần chết đi rồi luân hồi trở lại.
Nếu một người nào đó sống hiện kiếp tích lũy nhiều thiện đức, không làm
điều xấu ác thì khi chết đi sẽ được luân hồi lại kiếp người.
Chính do những việc còn lưu lại trong tiềm thức khiến những đứa trẻ ngày
nay thông minh, lanh lợi nhưng khả năng đề kháng lại giảm đi. Và có những đứa
trẻ sinh ra đã có những năng khiếu bẩm sinh do tiềm thức được khai mở.
Sự luân hồi cũng lý giải được vấn đề tại sao con nhện sinh ra là đã biết
giăng tơ, bắt mồi; Những con sâu biết làm kén để hóa nhộng; Những con cá hồi,
cá chình,… biết tìm về nguồn để sinh sản,…?
Đồng thời, sự luân hồi khiến con người trong quá trình tiến hóa đã đánh mất
bản năng sinh tồn trong tự nhiên.
Cụ thể, nếu ta bắt con mèo, chó, heo, khỉ,… ném xuống nước, chúng sẽ tự
biết cách bơi vào bờ. Còn con người lại khác khi không được rèn luyện từ trước
thì sẽ chìm mất.
Việc không tìm ra vượn người, người tối cổ trong thời đại ngày nay cũng
minh chứng sự tồn tại của sự luân hồi vô hình.
Con người tối cổ dáng đi khom, trán và tứ chi thô kệch nhưng ý thức, sự
nhận biết đã phát triển hơn những chủng loài khác.
Theo quy luật phát triển tự nhiên, trong bầy đàn người tối cổ sẽ xuất hiện
những đồng loại có dáng đứng thẳng hơn, dáng dấp cơ thể thon gọn tiện cho việc
hái lượm.
Việc này cũng được ghi nhận, lưu giữ trong tiềm thức qua nhiều kiếp luân
chuyển. Những đồng loại khác đã bắt chước làm theo và cố ghi giữ những thay đổi
cần thiết đó vào trong tâm thức. Sau đó, chúng chết đi và tiếp tục sinh ra làm
người tối cổ có dáng đứng cao thẳng.
Quá trình tiến hóa loài người tiếp tục diễn ra qua rất nhiều thế hệ thì có
hình dáng giống như người hiện đại. Cho đến khi tất cả người tối cổ chuyển hóa
thành người hiện đại vì lẽ với hình dáng của người hiện đại thích hợp hơn trong
cuộc sống săn bắt và hái lượm.
Mãi lâu xa về sau, khoa học phát triển, con người quay về tìm lại nguồn gốc
nhưng mọi dấu tích đã không còn họ chỉ tìm thấy xác người tối cổ hóa thạch.
Họ không hiểu tại sao người tối cổ biến mất khỏi trái đất;?
Và nguồn gốc sinh ra loài người hiện đại chỉ còn là những nghi vấn, giả
thuyết,…
Do chối bỏ sự luân hồi nhân loại đã không tìm ra nguồn gốc của sự sống loài
người.
Chỉ khi nhân loại nhận biết sự tồn tại của luân hồi thì sẽ nhận ra các nhà
khoa học không thể nào tìm được vượn người, người tối cổ ở thời điểm hiện tại.
Bởi vì sự tồn tại giai đoạn vượn người, người tối cổ giống như là việc con nòng
nọc phát triển, đứt đuôi rồi thành ếch. Nhân loại không thể nhìn thấy con ếch
rồi lại hỏi “Con nòng nọc đâu rồi?”.
...
Ngạo Thuyết đã gặp người đã khuất trong bối cảnh nào?
Ngạo Thuyết sẽ nói thêm về vấn đề này để bạn có thêm thông tin về thế giới
tâm linh. Việc làm này của Ngạo Thuyết sẽ không được nhiều người đồng thuận và Ngạo
Thuyết cũng không có ý định gieo vào lòng bạn sự mê tín, dị đoan. Và Ngạo
Thuyết sẽ trình bày vấn đề này với sự thành thật.
Ngạo Thuyết đã từng tiếp cận với người đã khuất không chỉ hai lần. Lần đầu,
Ngạo Thuyết gặp mặt những người khuất mặt vào thời khắc 5 - 6 giờ sáng, Ngạo
Thuyết có hơi bất ngờ, mơ hồ và không nhớ rõ chi tiết lần gặp này. Thậm chí, Ngạo
Thuyết còn nghĩ đó là việc không thật, ảo giác.
Đến lần gặp thứ hai, vào khoảng 11 - 12 giờ đêm, Ngạo Thuyết vẫn chưa ngủ
được do thời tiết nóng bức, khó chịu. Nhưng Ngạo Thuyết có cảm giác bất thường.
Ngạo Thuyết cảm nhận sự lành lạnh, rờn rợn xung quanh nơi Ngạo Thuyết nằm. Ngạo
Thuyết dự định co chân, co tay lại rồi duỗi thẳng ra cho người thoải mái, dễ
ngủ hơn. Ngay khi Ngạo Thuyết muốn duỗi thẳng ra thì toàn thân bị khóa cứng,
không sao duỗi ra được. Ngạo Thuyết có hơi hoảng loạn vội kêu thầy giúp và nhận
ra miệng cũng bị bịt kín.
Tuy nhiên, Ngạo Thuyết cũng lờ mờ nhận ra xung quanh lố nhố bóng người. Ngạo
Thuyết bình tĩnh hơn, Ngạo Thuyết lại gọi thầy, niệm Phật, đọc chú. Ngạo Thuyết
nhận ra mình đã lên tiếng được nhưng không phải bằng miệng mà dùng ý niệm để
trao đổi. Ngạo Thuyết vẫn không thoát ra được, Ngạo Thuyết đành lên tiếng “Mọi
người phá Ngạo Thuyết làm gì?”. Ngạo Thuyết nhận được câu trả lời “Vì Ngạo
Thuyết mới về chùa nên họ chọc phá cho vui”.
Lúc bấy giờ Ngạo Thuyết nhận ra có hai người đang giữ Ngạo Thuyết và cả ba
cùng đang ngồi trên giường nhưng trên thực tế trước đó thì Ngạo Thuyết đang nằm
trên giường vừa co tay chân thì bị khóa chặt. Sau một lúc trao đổi thì họ buông
Ngạo Thuyết ra và đi mất.
Lúc đó, Ngạo Thuyết nhận biết mình hoàn toàn chưa ngủ và cả hai lần Ngạo
Thuyết gặp mặt thế giới còn lại đều ở trong chùa. Cả hai lần gặp mặt người đã khuất
Ngạo Thuyết đều chưa đạt được chánh định và định tâm chưa vững.
Thế nên nếu bạn muốn chạm mặt với cõi vô hình thì có lẽ bạn nên tìm đến
những nơi có phần hoang vắng như chùa chiền, nhà thờ, khu nhà mồ, đình miếu,
lăng mộ,…
Nhưng Ngạo Thuyết cũng cảnh báo trước nếu bạn không có chánh định, định tâm
yếu thì sau khi chạm mặt với cõi vô hình, việc bạn điên loạn, mất trí là điều
rất có thể xảy ra.
Vì lẽ đó bạn không cần mạo hiểm để tìm hiểu thế giới tâm linh. Bạn vẫn có
thể nhận biết thế giới tâm linh khi biết lắng nghe và quán chiếu những sự vật,
hiện tượng diễn ra xung quanh.
Và có một sự thật “Nếu thế giới tâm linh không tồn tại thì chủ nghĩa duy
vật và khoa học đã xóa bỏ hoàn toàn chủ nghĩa duy tâm”.
Thêm nữa, trong cuộc sống có lẽ đã không ít lần bạn nhìn thấy những người
điên dại lang thang trên đường. Bạn hãy quan sát sự khác biệt giữa họ.
Bạn sẽ nhận thấy có một số người điên loạn cứ tự trói mình như những người
tù. Số khác lại thích ăn mặc quần áo của quân đội và có những kỹ năng quân sự.
Số khác lại tìm mặc những bộ đồ tang lễ, đầu họ chít khăn tang,…
Trên thực tế họ là những người đã bị loạn trí từ nhỏ.
Điều gì đã khiến họ có những hành động như vậy?
Có lẽ bạn phải chấp nhận sự thật - Họ đã mang tiềm thức trong đầu và biểu
hiện chúng ra bên ngoài. Những người điên loạn này dường như sức khỏe, khả năng
chịu đựng sự khắc nghiệt rất tốt. Bởi lẽ họ chính là cõi giới Atula - Cõi giới
có định tâm, định lực hùng mạnh nhất trong 6 nẻo luân hồi.
Chỉ khi bạn rõ biết và tin nhận về sự luân hồi thì việc làm của bạn sẽ tùy
thuận không còn cố chấp, chấp trước, tham đắm,… như trước nữa.
Nếu bạn không muốn mê mờ trong 6 nẻo thì bạn sẽ học hỏi, hành trì tìm về
chánh pháp. Bạn sẽ phải hành trì cho đến khi đạt được chánh định, chánh kiến,
chánh tư duy. Và sau cùng sẽ là sự chọn lựa tiếp tục luân hồi hay sự giác ngộ
giải thoát hoàn toàn.
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét