Dấu Vết Của Luân Hồi_Giải Mã Đạo Phật 2.0
Thứ Ba, 2 tháng 7, 2019
Cảnh Do Tâm Sinh – Dấu Vết Của Luân Hồi
Nhìn nhận sự tồn tại của luân hồi sẽ giúp con người nhìn
rõ mọi sự vật, hiện tượng tồn tại, biến diệt, hình thành trong cuộc sống và vũ
trụ.
Có những buổi chiều, tôi lang thang trên biển vắng. Tôi
dừng lại, ngồi trên bãi cát và nhìn những con sóng lăn tăn. Gió từ biển thổi
vào, tôi có cảm giác rất thư thái, dễ chịu. Có hôm tôi thấy rất vui khi nhìn
những em bé nghịch nước và xây những lâu đài cát. Có hôm tôi buồn đến lạ, tôi
nhớ nhà,... Cùng là cảnh biển vắng về chiều, sao tâm tôi lại có những cung bậc
cảm xúc khác nhau.
Cũng lại như vậy. Đứng trước phong cảnh thanh nhàn, u
tịch của một vùng núi, ngắm mặt trời lặn tắt, mỗi người chúng ta sẽ có những
cảm xúc khác nhau. Có người cảm nhận sự cô đơn, buồn tẻ; Có người nhận thấy vẻ
đẹp hoang sơ; Có người lại thấy sự bình yên, tĩnh tại,…
Hóa ra cảnh không tạo ra cảm xúc trong mỗi người mà những
cảm giác vui buồn, hân hoan, yêu ghét,… lưu xuất từ trong bản tâm vắng lặng.
Cảnh đã không sinh được tâm nhưng tâm lại
sinh ra cảnh. Thật vậy! Có những cơn mưa tháng sáu dai dẳng khơi gợi lòng người
những nỗi buồn, những nhớ mong da diết. Rồi cơn mưa chiều bỗng trở nên thật đẹp
khi tôi tình cờ gặp em trên một góc phố không quen hoặc là khi tôi nhận được
tin sức khỏe bà hồi phục tốt sau ca mổ tim phức tạp,… Ngôi nhà lá xác xơ, gió
lùa, tạm bợ được thay bằng ngôi nhà mái ngói khang trang,…
Những điều tôi vừa trình bày chỉ góp phần
giúp bạn thừa nhận cảnh do tâm sinh nhằm mục đích trình bày vấn đề sau:
Cảnh do tâm sinh và sự luân hồi, giữa chúng
có một mối liên quan mật thiết.
Bạn có biết về những đứa trẻ bị bệnh tự kỷ?
Những đứa bé thật tội nghiệp! Chúng vụng về,
nhút nhát, sợ sệt và hoảng loạn khi gặp phải người khác lạ. Bệnh tự kỷ là căn
bệnh khá mới, khó trị, thường gặp ở các nước có nền kinh tế phát triển.
Tại sao căn bệnh này trước đây rất hiếm gặp
mà khi con người bước vào kỷ nguyên hiện đại chúng ngày càng trở nên phổ biến
và gia tăng không ngừng về số lượng?
Tôi đi tìm nguyên do và nhận biết những đứa
trẻ đó không phải một sớm một chiều mà trở nên như vậy. Tất cả những nỗi lo
lắng, sợ sệt được tích lũy từ những kiếp lâu xa trước đó. Xã hội, kinh tế phát
triển đã cuốn người lớn vào cuộc mưu sinh. Những ngôi nhà to rộng, kín cổng cao
tường, những đứa bé gần như bị tách rời khỏi thế giới loài người,...
Một số đứa trẻ lớn lên trong hoàn cảnh như
thế, không bè bạn, không người thân, người cha nát rượu,… chúng trở nên rụt rè,
yếu đuối,… Những hồi ức được ghi nhận qua nhiều đời và họ đã trở lại kiếp người
với những khiếm khuyết về tinh thần.
Tôi còn nhận thấy những người vướng vào căn
bệnh tự kỷ là những chiến binh, những tướng lĩnh phục vụ trong quân đội,… đã
từng có mặt trong những đoàn quân viễn chinh tắm máu loài người. Khi họ chết
với những ký ức tội ác, máu và những mảnh vụn xác thân người, họ đã hoảng loạn
không thể quay lại ở kiếp người. Đã rất lâu xa, nỗi sợ dần nguôi ngoai, họ đã
trở lại nhưng với một tâm hồn không còn định tỉnh,…
Tôi dò tìm nguyên nhân của những em bé nhiễm chất độc da
cam. Thật nhức nhối!
Họ là ai?
Họ là thường dân, là binh lính của các bên tham chiến.
Bom đạn đã cày nát thân người họ, đầu vỡ, tay chân gãy lìa. Những hóa chất độc
hại không chỉ hủy hoại thân thể mà ảnh hưởng cả hệ thần kinh của những nạn nhân
- Sự kinh hoàng, ảo giác,... Họ đã chết trong sự đau đớn cùng cực và một ký ức
không dễ xóa nhòa trong tâm thức.
Sự đau đớn về tinh thần, thể xác khiến họ lạc lối trong
các nẻo Atula, người, súc sinh, ngạ quỷ và Địa ngục với những phần chấp vá,
không vẹn nguyên.
Loài người đã nợ xương máu và tinh thần của những nạn
nhân chất độc màu da cam, chiến tranh, cả những người bị bệnh tự kỷ, những
người điên loạn,... Nhân loại phải trả lại cho họ sự nguyên vẹn về tinh thần,
hình hài bởi lẽ họ cũng là nạn nhân của chiến tranh, của sự thiếu hiểu biết và
không ít người trong số họ đã từng là những người thân yêu của chúng ta.
Cách duy nhất để giúp họ trở lại vẹn nguyên là tạo cho họ
sự bình yên, sự sẻ chia và gần gũi.
Căn bệnh béo phì, những căn bệnh quái lạ,… những đứa trẻ
vừa mới sinh ra đã bị suy gan, suy thận, tim,… những căn bệnh lẽ ra chỉ xuất
hiện ở người lớn.
Khoa học sẽ mãi không tìm ra được nguyên nhân khi chấp
chặt vào tri thức chủ quan của nhân loại.
Tôi nhận biết những người bệnh đã từng chịu đau đớn của
những căn bệnh quái ác đó từ những kiếp lâu xa. Họ đã không kịp buông bỏ sự đau
đớn, cả nỗi ám ảnh về nguyên nhân gây ra cái chết cho họ.
Tôi chỉ có một lời khuyên gửi đến bạn “Bạn phải học cách
buông bỏ hoặc là đi tìm lại gương mặt thật của mình khi chưa được sinh ra”.
Giới tính thứ ba cũng không ngừng tăng lên trong xã hội
được xem là văn minh phát triển.
Nguyên nhân nào đã tạo ra những con người bị rối loạn
giới tính?
Có tương quan nào về sự chuyển đổi giới tính của
những chủng loài có trong tự nhiên?
Họ đã đến từ đâu?
Sự kỳ vọng của người lớn, gia đình đã có nhiều anh em
trai nhưng đứa út vẫn lại là cậu bé. Thôi thì con hãy là một bé gái cho vui
cửa, vui nhà. Những đứa bé trai được chăm lo như bé gái, những đứa bé gái được
dạy dỗ như là những đứa bé trai. Chúng lớn lên và đôi khi chúng ngộ nhận giới
tính của chính mình. Đáng tiếc, chúng vẫn ghi nhớ ký ức tuổi thơ nhầm lẫn vào
trong tâm thức, chúng khôn lớn, già và chết đi. Rồi lại sinh ra.
Thật không may ! Lại một gia đình cần một bé gái nhưng
lại một cậu bé ra đời. Đó là một trong những nguyên nhân tồn tại giới tính thứ
ba.
Nhưng tại sao ngày nay giới tính thứ ba không ngừng gia
tăng số lượng?
Phim ảnh và một số hóa chất, hocmon tăng trưởng,... tạo
ra đã làm thay đổi hành vi, gây rối loạn tâm sinh lý con người cũng là một
nguyên nhân.
Một số đứa trẻ lớn lên không tin vào giới tính của mình.
Tôi quá yếu đuối để làm một chàng thanh niên khỏe mạnh. Số khác lại cảm thấy
tôi quá mạnh mẽ nên không thể là một cô gái yếu đuối.
Tham dục con người cũng góp phần không nhỏ tạo ra giới
tính thứ ba. Sự ham muốn tìm hiểu tận tường cơ thể của những người khác giới -
Những bắp tay rắn chắc, những cơ thịt chứa đựng sự sung mãn, những đường cong
gợi cảm, cảm giác của đối phương,… Tất cả được ghi nhận, tích lũy lại.
Trải qua nhiều đời kiếp lâu xa, khi định tâm về giới tính không còn vững, tất
cả sẽ biểu hiện ra bên ngoài, không thể che giấu. Có lẽ bạn phải nên tự cứu
mình. Hãy tìm lại sự an định của nội tâm. Thiền định, sống lành mạnh sẽ giúp
bạn giảm thiểu, dứt trừ những ham muốn, những ngộ nhận về chính bản thân mình.
Bạn phải tự cứu bạn vì phía sau bạn là đường tối, lối rẽ.
Chuyển sang vấn đề khác:
Khi không phải trả quả cho những nghiệp nhân xấu ác mà
mỗi người đã tạo tác trong tiền kiếp. Tùy theo sự tích lũy thiện nghiệp, con
người sẽ được sinh ra trong hoàn cảnh sang giàu hay đói nghèo khác nhau. Đó chỉ
là phúc phận của mỗi người.
Tuy nhiên, mỗi người bình thường ra đời đều có trong tâm
những tiềm thức trí tuệ, tài năng, sức khỏe, sở thích, sự tham đắm, u mê, tự
tính học hỏi, biếng lười,… là như nhau.
Tùy điều kiện môi trường sinh sống và lớn lên mà mỗi
người có những sự khai mở khác nhau. Khi chưa đạt được sự hiểu biết và nhận
thức, những đứa trẻ thường không thể tự khai mở những tiềm thức ẩn chứa trong
tâm, chúng sẽ học hỏi mọi thứ xung quanh và ở những người lớn.
Thế nên việc quyết định cho sự khai mở này là những người
nuôi dạy những đứa trẻ.
Đã có rất nhiều người lớn đã sai khi mở tiềm thức cho
trẻ. Họ đã mở sự ích kỷ, sự tham đắm ăn uống, chưng diện, biếng lười, ngang
ngược,… Đứa trẻ đó lớn lên với những tiềm thức hư xấu, chúng không thể dừng lại
vì mọi thứ đã trở thành thói quen. Những chàng thanh niên hay cô gái đó sẽ khó
thể mở những tiềm thức hữu ích khác. Bởi vì những tiềm thức khác đã bị ép vào
sâu bên trong tâm thức. Chúng chỉ có thể khai mở khi có một biến cố lớn lao
thay đổi hoàn toàn cuộc đời người đó. Biến cố lớn lao này thường là những biến
cố rất khổ đau.
Việc khai mở tiềm thức giống như ta ăn một bữa tiệc với
nhiều loại trái cây chôm chôm, xoài, ổi, mít, sầu riêng, măng cụt, mảng cầu,
bơ, táo, hồng, nho, lựu,... Khi ta tham đắm một loại trái cây nào và đã ăn no
rồi thì không thể thưởng thức mùi vị của những loại trái cây khác.
Cho dù ta có dùng một loại trái cây thượng hạng và ngon
nhất thì ta vẫn là người thiệt thòi nhất vì ta không thực sự là người thưởng
thức buổi tiệc với nhiều loại trái cây.
Có không ít những đứa trẻ được người nuôi dạy khai mở trí
tuệ, tài năng,.. ngay từ thơ bé. Sự kỳ vọng biến đứa bé thành một thiên tài,
một ngôi sao sáng trên bầu trời.
Sự ích kỷ của người lớn đã khiến những tài năng nhỏ tuổi
sớm tắt lịm. Đã có những đứa trẻ với hệ số IQ, EQ cao đã được bảo bọc trong
niềm kì vọng của người lớn. Chúng đã sớm bộc lộ những khả năng thiên bẩm đạt
được những thành công nhất định. Rồi chúng nhận ra chúng bị cướp đi tuổi thơ
hồn nhiên. Chúng hụt hẫng, phản kháng, nổi loạn và hư hỏng.
Người lớn vẫn không nhận ra sai lầm. Họ vẫn áp đặt kỳ
vọng, răn đe và mất tất cả. Đứa trẻ thiên tài đã không còn tin vào người thân
chúng. Sự hào nhoáng, hư danh hảo huyền sẽ giết chết những tài năng sớm nở,
chóng tàn.
Hãy khách quan nhìn nhận có rất nhiều những tài năng trẻ
tuổi được đánh giá là những thiên tài tương lai đã biến mất và không để lại
chút dấu tích.
Và rất nhiều những sai lầm khác khi khai mở tiềm thức cho
những đứa trẻ.
Bạn hãy nên nhận thức rõ nhằm khai mở tiềm thức những đứa
con thân yêu.
Mỗi người sẽ không thể khai mở được hết những tiềm thức
cho dù họ có ý thức khai mở tất cả tiềm thức vì lẽ họ sẽ già chết trước khi
hoàn thành công việc đó. Những gì ghi nhận trong tiềm thức của mỗi người thực
sự là quá nhiều, trải qua vô số kiếp trôi lăn trong 6 nẻo.
Ngay cả những người đạt được sự giác ngộ, giải thoát hoàn
toàn họ cũng không khai mở hết tiềm thức; Họ chỉ mở những tiềm thức giúp họ
giác ngộ và giải thoát.
Bài liên quan
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét