
Vì Sao Tăng Đoàn Trực Thuộc Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Rúng Động, Hoảng Loạn...?
Thứ Hai, 11 tháng 11, 2019
Vì Sao Chỉ Với Dăm Ba Câu Nói Ngu Ngơ Của Ông Dương Ngọc Dũng Tăng Đoàn Trực Thuộc Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Rúng Động?
Vì Nhóm Người Mang Danh Nghĩa Chư Tăng Cây Cao, Bóng Cả Này Vốn Không Có Thực Tu, Không Thật Sự Có Chánh Tâm Học Phật.
...
Cuối cùng ông Dương Ngọc Dũng cũng đành phải chịu nhục lê tấm thân đến trung tâm Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam khẩn khoản gửi lời xin lỗi vì những phát ngôn nông nổi của chính mình bởi lẽ lời xin lỗi bằng văn bản trước đó của ông không được giới Tăng Ni, Phật Tử chấp nhận.
Dù cho đại diện của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam đã chấp nhận lời xin lỗi nhưng những lời ong, tiếng ve vẫn thì thào rằng ông Dương Ngọc Dũng không có sự thành tâm.
Và đúng thật là ông Dương Ngọc Dũng không có một chút thành tâm nào cả. Thậm chí là trong lòng ông Dũng đang oán hận, hậm hực và không phục cách hành xử của giới Tăng Bảo Việt Nam.
Thực tế là ông Dương Ngọc Dũng không hề nhận ra những cái sai của chính mình sau những phát ngôn có tính châm chích, dè bỉu. Và những lời phát ngôn của ông Dũng dựa trên những chứng cứ có thật về thực trạng của Tăng đoàn ngày nay và cả những hiểu biết nông cạn, thiển cận về đạo Phật mà ông Dũng ngộ nhận sau bao nhiêu năm mài đũng quần nghiên cứu tôn giáo, nghiên cứu đạo Phật trên giấy để giành giật về những tấm bằng cấp được cho là danh giá, thượng lưu.
Sở dĩ ông Dương Ngọc Dũng phải xuống nước quỳ lụy, nhận lỗi về mình là do áp lực bị mất việc, sự nghiệp tiêu ma dưới sức ép của dư luận cũng như của Tăng Đoàn, Phật Tử Việt Nam. Vì để cứu vãn công danh, sự nghiệp có nguy cơ bị mất do vạ mồm ông Dương Ngọc Dũng đành phải cắn răng ngậm bồ hòn làm ngọt. Thật đúng là cục sắt ném đi, hòn chì ném lại - Tập tành gieo gió, liền đó gặt bão tơi bời.
...
Về phần ông Dương Ngọc Dũng, Ngạo Thuyết không đào sâu việc phân tích làm rõ bởi lẽ ông Dương Ngọc Dũng vốn dĩ chỉ là một kẻ ngoại đạo học đòi thể hiện việc hiểu biết hơn người về đạo Phật cùng với chỗ tư tâm phụng sự đức tin của chính mình.
...
Ngoài ra, lỗi vạ mồm của ông Dương Ngọc Dũng đối với xã hội Việt Nam thời điểm hiện tại không từng là trường hợp cá biệt. Qua cổng thông tin truyền thông ngày nay chúng ta, những người Việt Nam đã phải chứng kiến biết bao tiến sĩ giấy người Việt và cả những Ông Lớn, Bà Cả - Thành phần được đặt để làm đại diện cho dân tộc Việt Nam, cho tri thức văn hóa người Việt thốt ra những lời nói chứa đựng sự ngu dốt, ngốc nghếch, kém cỏi về cả nhân cách, văn hóa lẫn học thức. Những điều này diễn ra ngày càng trở nên thường ở khắp mọi nơi trên đất nước Việt Nam thế nên đâu còn chi lạ lẫm.
...
Với những người học Phật cuồng tín cái gọi là hộ trì Tam Bảo một cách thiếu hiểu biết cũng như giới Tăng Bảo không chánh tâm tư sửa chính mình thì việc ông Dương Ngọc Dũng nhịn nhục đến Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam xin lỗi là một sự thắng lợi của việc hộ trì Tam Bảo, một số người sẽ giảm bớt bức xúc; một số người sẽ cảm thấy ít nhiều sự thỏa mãn, hả hê; một số người khác sẽ tỏ thái độ không vừa lòng, họ muốn “vùi hoa, dập liễu”, quyết chí dồn ông Dương Ngọc Dũng vào chỗ mất việc làm, công danh – sự nghiệp tiêu ma,...
Song với góc nhìn lặng lẽ, Ngạo Thuyết nhận thấy việc giới Tăng Bảo cùng đại chúng Phật Tử gây sức ép một cách thái quá buộc ông Dương Ngọc Dũng phải gửi lời xin lỗi về những phát ngôn là một nỗi nhục nhã ê chề cho đạo Phật mà Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam đã trực tiếp tạo ra.
...
Những phát ngôn nông nổi mang cả sự ác ý (nếu có) của ông Dương Ngọc Dũng phải chăng chỉ là những lời bịa đặt không có cơ sở hay thực tế là những điều ông Dương Ngọc Dũng trình bày ít nhiều gì cũng có thật.
- Điển hình như việc chư Tăng Bảo khách mời từ các quốc gia khác thể hiện thái độ cau có, khó chịu, thiếu sự hàm dưỡng tu hành khi không có được một chỗ ngồi ưng ý ở lễ hội Vesak tại chùa Tam Chúc – Ninh Bình.
- Có không việc chư Tăng Bảo người Việt Nam “bận" mãi tự sướng – selfie trong buổi lễ Phật đản được tiếng long trọng, trang nghiêm và hoành tráng đó?
- Có không việc không hề ít chư Tăng Bảo người Việt Nam thật sự xem việc xuất gia như là một cái nghề thu đoạt công danh, sự nghiệp vinh gia, phì thân?
- ...
Những điều này đã bị giới Tăng Bảo cùng đại chúng Phật Tử cuồng tín bỏ ngỏ khi ra sức “truy sát” kẻ ngoại đạo Dương Ngọc Dũng.
Tại sao lại như vậy?
Phải chăng giới Tăng Bảo trực thuộc Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam và những người cuồng tín học Phật đã không dám đối diện với sự thật đáng buồn hiện tồn nơi đạo Phật ngày nay ở Việt Nam?
Hay bởi do không dám đón nhận những đóng góp ý kiến trái chiều về sự hư hỏng của chư Tăng Bảo, sự suy đồi giới hạnh của người xuất gia nơi đạo Phật mà Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam “kích hoạt" quả bom “Bảo Vệ Tăng Bảo” nhầm đánh lạc hướng dư luận?
Phong trào Bảo Vệ Tăng Bảo đã được kích hoạt thành công nhưng từ đó phơi bày rạch ròi cho tất cả mọi người trực tiếp thấy được rằng có lắm vị Tăng Bảo miệng đọc tụng Nam Mô nhưng bụng lại chứa một bồ dao găm. Qua việc “truy sát” ông Dương Ngọc Dũng một cách quyết liệt cho thấy rằng người xuất gia và cả những cư sĩ tại gia không có Tâm Từ, Tâm Bi và thiếu khuyết trí tuệ một cách trầm trọng.
Việc hộ trì chánh pháp ở người học Phật là rất nên ra sức nhưng người học Phật hãy nên ra sức hộ trì chánh pháp bằng trí tuệ, bằng sự hiểu biết khách quan chứ không thể là một cách hành xử có tính bầy đàn, manh động và tùy tiện.
Nếu giới Tăng Bảo Việt Nam hiện tại có thực tu thì những phát ngôn kém hiểu biết của ông Dương Ngọc Dũng sẽ không làm họ rúng động như thế.
Những phát ngôn nông nổi của ông Dương Ngọc Dũng lẽ ra chỉ chạm đến những người học Phật sơ cơ, điển hình là đại chúng cư sĩ tại gia. Bởi lẽ về mặt lý thuyết những người tại gia chỉ tập tành học Phật, họ phải lo toan cho cuộc sống nên ít có thời gian hàm dưỡng giới hạnh, tu tâm, dưỡng tánh nên dễ sa vào thị phi điên đảo. Chính vì vậy nên khi bị chạm vào đức tin họ sẽ dễ dàng phẫn nộ, manh động và quá khích.
Chính vào những thời điểm như vậy, người học Phật tại gia rất cần đến giới Tăng Bảo dìu dắt chỉ bày cách đối trị tâm sân hận, tâm phẫn nộ ngõ hầu dần thoát ra những cuộc thị phi điên đảo. Và đó là điều mà giới Tăng Bảo chân tu, thực học nên làm.
Tuy nhiên, chúng ta hãy nhìn lại xem giới Tăng Bảo Việt Nam đã làm gì sau dăm ba câu nói của ông Dương Ngọc Dũng.
Họ rơi vào phẫn nộ, sân hận, si mê và manh động. Giáo Hội Phật Giáo các tỉnh thành lần lượt gửi công văn về Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam đòi khởi kiện ông Dương Ngọc Dũng khiến ông ta mất việc, thậm chí là phải ngồi tù (nghe đồn vậy).
Và những phát ngôn của ông Dương Ngọc Dũng không được mổ xẻ một cách chi tiết và đúng mực. Thay vào đó giới Tăng Bảo Việt Nam đã “thổi phồng” những phát ngôn của ông Dương Ngọc Dũng lên một tầm cao mới với nào là những phát ngôn của ông Dương Ngọc Dũng đã gây bức xúc cho đại chúng học Phật, gây mất niềm tin, làm tổn hại đến uy tín, danh dự của Tăng Bảo và đạo Phật. Không dừng lại đó những phát ngôn của ông Dương Ngọc Dũng bị phóng đại lên tầm mức an ninh quốc gia bởi những lời cáo buộc rằng đã gây chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc. Thật đáng sợ...!
Thật đáng buồn cho đạo Phật ngày nay! Trải qua hơn 2500 học Phật người Việt học Phật (nói chung), giới Tăng Bảo Việt Nam (nói riêng) đã làm gì đạo Phật thế này?
Từ bao giờ đạo Phật lại trở nên mong manh, dễ vỡ và núp bóng chính trị, dựa hơi luật pháp thế này?
Người học Phật chân chính xưa nay cứ đường thẳng mà đi, tâm vô úy của người học Phật là không sợ cường hào, ác bá, không quy thuận, bợ đỡ giới chính trị và càng không dựa hơi luật pháp để thanh trừng ngoại đạo.
...
Chỉ với một kẻ ngoại đạo Dương Ngọc Dũng mà những người xuất gia trực thuộc Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam cũng như Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam đã phải rúng động, nháo nhào như thế thì đạo Phật Việt Nam ngày nay còn lại được gì?
Phải chăng giới Tăng Bảo Việt Nam ngày nay đã “vắng bóng” những vị chân tu, thực học?
Qua câu chuyện về ông Dương Ngọc Dũng chúng ta thường được nghe rằng ông Dương Ngọc Dũng nói những lời xúc phạm đến Tăng Bảo, đến đạo Phật rất cần được nghiêm trị thích đáng. Vậy còn những lời mà người học Phật, những người ủng hộ đạo Phật đã thóa mạ, miệt thị, nguyền rủa ông Dương Ngọc Dũng đọa địa ngục thì sao? Cớ sao người học Phật ngày nay lại thiếu khuyết Tâm Từ, lòng độ lượng và tinh thần vị tha?
...
Không sai! Ông Dương Ngọc Dũng là ngoại đạo nên sự hiểu biết về đạo Phật của ông ta bị hạn chế cũng là lẽ thường. Do đó cách hành xử của ông Dương Ngọc Dũng có kém cỏi đi chăng nữa cũng là điều hiển nhiên và có thể chấp nhận được. Hiểu sai về Phật pháp, đó là một tổn thất của ông Dương Ngọc Dũng. Điều đó đáng thương hơn là đáng trách.
Còn những người tự cho mình là Phật Tử, là thuộc về đạo Phật có bao giờ nhìn nhận, xét lại xem mình đã là nội đạo hay cách hành xử còn kém cỏi hơn cả ngoại đạo.
Phật Thích Ca trên đường hoằng pháp đã gặp biết bao ngoại đạo công kích, đả phá và Phật Thích Ca đã làm gì?
Phật Thích Ca vẫn tôn trọng ngoại đạo và nếu có thể Phật Thích Ca sẽ nhiếp phục ngoại đạo bằng Tâm Từ, bằng trí tuệ viên dung sáng tỏ. Nhược bằng ngoại đạo quá ư cang cường, manh động Phật Thích Ca chỉ xót thương cho người và lẳng lặng rời đi.
...
Vì cớ gì mà người học Phật lại thể hiện việc “đuổi cùng, giết tận” một kẻ ngoại đạo trong khi đó rất rất nhiều chư Tăng Bảo đang phá hoại đạo Phật ngay từ bên trong thông qua việc sa đọa, trụy lạc, trượt dài về mặt nhân cách, phẩm hạnh, giới đức và cả sự hiểu biết Phật học lại dường như bị "bỏ quên"?
Điển hình như việc tác pháp tà pháp Pháp Thỉnh Oan Gia Trái Chủ của sư Thích Trúc Thái Minh; Việc ngụy tạo Huyền Ký Của Đức Phật do ông Nguyễn Nhân, kẻ cai quản chùa Tân Diệu; Việc Cải Đổi Đạo Phật của sư thầy tiến sĩ Thích Nhật Từ,...
Vì Nhóm Người Mang Danh Nghĩa Chư Tăng Cây Cao, Bóng Cả Này Vốn Không Có Thực Tu, Không Thật Sự Có Chánh Tâm Học Phật.
...
Cuối cùng ông Dương Ngọc Dũng cũng đành phải chịu nhục lê tấm thân đến trung tâm Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam khẩn khoản gửi lời xin lỗi vì những phát ngôn nông nổi của chính mình bởi lẽ lời xin lỗi bằng văn bản trước đó của ông không được giới Tăng Ni, Phật Tử chấp nhận.
Dù cho đại diện của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam đã chấp nhận lời xin lỗi nhưng những lời ong, tiếng ve vẫn thì thào rằng ông Dương Ngọc Dũng không có sự thành tâm.
Và đúng thật là ông Dương Ngọc Dũng không có một chút thành tâm nào cả. Thậm chí là trong lòng ông Dũng đang oán hận, hậm hực và không phục cách hành xử của giới Tăng Bảo Việt Nam.
Thực tế là ông Dương Ngọc Dũng không hề nhận ra những cái sai của chính mình sau những phát ngôn có tính châm chích, dè bỉu. Và những lời phát ngôn của ông Dũng dựa trên những chứng cứ có thật về thực trạng của Tăng đoàn ngày nay và cả những hiểu biết nông cạn, thiển cận về đạo Phật mà ông Dũng ngộ nhận sau bao nhiêu năm mài đũng quần nghiên cứu tôn giáo, nghiên cứu đạo Phật trên giấy để giành giật về những tấm bằng cấp được cho là danh giá, thượng lưu.
Sở dĩ ông Dương Ngọc Dũng phải xuống nước quỳ lụy, nhận lỗi về mình là do áp lực bị mất việc, sự nghiệp tiêu ma dưới sức ép của dư luận cũng như của Tăng Đoàn, Phật Tử Việt Nam. Vì để cứu vãn công danh, sự nghiệp có nguy cơ bị mất do vạ mồm ông Dương Ngọc Dũng đành phải cắn răng ngậm bồ hòn làm ngọt. Thật đúng là cục sắt ném đi, hòn chì ném lại - Tập tành gieo gió, liền đó gặt bão tơi bời.
...
Về phần ông Dương Ngọc Dũng, Ngạo Thuyết không đào sâu việc phân tích làm rõ bởi lẽ ông Dương Ngọc Dũng vốn dĩ chỉ là một kẻ ngoại đạo học đòi thể hiện việc hiểu biết hơn người về đạo Phật cùng với chỗ tư tâm phụng sự đức tin của chính mình.
...
Ngoài ra, lỗi vạ mồm của ông Dương Ngọc Dũng đối với xã hội Việt Nam thời điểm hiện tại không từng là trường hợp cá biệt. Qua cổng thông tin truyền thông ngày nay chúng ta, những người Việt Nam đã phải chứng kiến biết bao tiến sĩ giấy người Việt và cả những Ông Lớn, Bà Cả - Thành phần được đặt để làm đại diện cho dân tộc Việt Nam, cho tri thức văn hóa người Việt thốt ra những lời nói chứa đựng sự ngu dốt, ngốc nghếch, kém cỏi về cả nhân cách, văn hóa lẫn học thức. Những điều này diễn ra ngày càng trở nên thường ở khắp mọi nơi trên đất nước Việt Nam thế nên đâu còn chi lạ lẫm.
...
Với những người học Phật cuồng tín cái gọi là hộ trì Tam Bảo một cách thiếu hiểu biết cũng như giới Tăng Bảo không chánh tâm tư sửa chính mình thì việc ông Dương Ngọc Dũng nhịn nhục đến Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam xin lỗi là một sự thắng lợi của việc hộ trì Tam Bảo, một số người sẽ giảm bớt bức xúc; một số người sẽ cảm thấy ít nhiều sự thỏa mãn, hả hê; một số người khác sẽ tỏ thái độ không vừa lòng, họ muốn “vùi hoa, dập liễu”, quyết chí dồn ông Dương Ngọc Dũng vào chỗ mất việc làm, công danh – sự nghiệp tiêu ma,...
Song với góc nhìn lặng lẽ, Ngạo Thuyết nhận thấy việc giới Tăng Bảo cùng đại chúng Phật Tử gây sức ép một cách thái quá buộc ông Dương Ngọc Dũng phải gửi lời xin lỗi về những phát ngôn là một nỗi nhục nhã ê chề cho đạo Phật mà Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam đã trực tiếp tạo ra.
...
Những phát ngôn nông nổi mang cả sự ác ý (nếu có) của ông Dương Ngọc Dũng phải chăng chỉ là những lời bịa đặt không có cơ sở hay thực tế là những điều ông Dương Ngọc Dũng trình bày ít nhiều gì cũng có thật.
- Điển hình như việc chư Tăng Bảo khách mời từ các quốc gia khác thể hiện thái độ cau có, khó chịu, thiếu sự hàm dưỡng tu hành khi không có được một chỗ ngồi ưng ý ở lễ hội Vesak tại chùa Tam Chúc – Ninh Bình.
- Có không việc chư Tăng Bảo người Việt Nam “bận" mãi tự sướng – selfie trong buổi lễ Phật đản được tiếng long trọng, trang nghiêm và hoành tráng đó?
- Có không việc không hề ít chư Tăng Bảo người Việt Nam thật sự xem việc xuất gia như là một cái nghề thu đoạt công danh, sự nghiệp vinh gia, phì thân?
- ...
Những điều này đã bị giới Tăng Bảo cùng đại chúng Phật Tử cuồng tín bỏ ngỏ khi ra sức “truy sát” kẻ ngoại đạo Dương Ngọc Dũng.
Tại sao lại như vậy?
Phải chăng giới Tăng Bảo trực thuộc Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam và những người cuồng tín học Phật đã không dám đối diện với sự thật đáng buồn hiện tồn nơi đạo Phật ngày nay ở Việt Nam?
Hay bởi do không dám đón nhận những đóng góp ý kiến trái chiều về sự hư hỏng của chư Tăng Bảo, sự suy đồi giới hạnh của người xuất gia nơi đạo Phật mà Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam “kích hoạt" quả bom “Bảo Vệ Tăng Bảo” nhầm đánh lạc hướng dư luận?
Phong trào Bảo Vệ Tăng Bảo đã được kích hoạt thành công nhưng từ đó phơi bày rạch ròi cho tất cả mọi người trực tiếp thấy được rằng có lắm vị Tăng Bảo miệng đọc tụng Nam Mô nhưng bụng lại chứa một bồ dao găm. Qua việc “truy sát” ông Dương Ngọc Dũng một cách quyết liệt cho thấy rằng người xuất gia và cả những cư sĩ tại gia không có Tâm Từ, Tâm Bi và thiếu khuyết trí tuệ một cách trầm trọng.
Việc hộ trì chánh pháp ở người học Phật là rất nên ra sức nhưng người học Phật hãy nên ra sức hộ trì chánh pháp bằng trí tuệ, bằng sự hiểu biết khách quan chứ không thể là một cách hành xử có tính bầy đàn, manh động và tùy tiện.
Nếu giới Tăng Bảo Việt Nam hiện tại có thực tu thì những phát ngôn kém hiểu biết của ông Dương Ngọc Dũng sẽ không làm họ rúng động như thế.
Những phát ngôn nông nổi của ông Dương Ngọc Dũng lẽ ra chỉ chạm đến những người học Phật sơ cơ, điển hình là đại chúng cư sĩ tại gia. Bởi lẽ về mặt lý thuyết những người tại gia chỉ tập tành học Phật, họ phải lo toan cho cuộc sống nên ít có thời gian hàm dưỡng giới hạnh, tu tâm, dưỡng tánh nên dễ sa vào thị phi điên đảo. Chính vì vậy nên khi bị chạm vào đức tin họ sẽ dễ dàng phẫn nộ, manh động và quá khích.
Chính vào những thời điểm như vậy, người học Phật tại gia rất cần đến giới Tăng Bảo dìu dắt chỉ bày cách đối trị tâm sân hận, tâm phẫn nộ ngõ hầu dần thoát ra những cuộc thị phi điên đảo. Và đó là điều mà giới Tăng Bảo chân tu, thực học nên làm.
Tuy nhiên, chúng ta hãy nhìn lại xem giới Tăng Bảo Việt Nam đã làm gì sau dăm ba câu nói của ông Dương Ngọc Dũng.
Họ rơi vào phẫn nộ, sân hận, si mê và manh động. Giáo Hội Phật Giáo các tỉnh thành lần lượt gửi công văn về Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam đòi khởi kiện ông Dương Ngọc Dũng khiến ông ta mất việc, thậm chí là phải ngồi tù (nghe đồn vậy).
Và những phát ngôn của ông Dương Ngọc Dũng không được mổ xẻ một cách chi tiết và đúng mực. Thay vào đó giới Tăng Bảo Việt Nam đã “thổi phồng” những phát ngôn của ông Dương Ngọc Dũng lên một tầm cao mới với nào là những phát ngôn của ông Dương Ngọc Dũng đã gây bức xúc cho đại chúng học Phật, gây mất niềm tin, làm tổn hại đến uy tín, danh dự của Tăng Bảo và đạo Phật. Không dừng lại đó những phát ngôn của ông Dương Ngọc Dũng bị phóng đại lên tầm mức an ninh quốc gia bởi những lời cáo buộc rằng đã gây chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc. Thật đáng sợ...!
Thật đáng buồn cho đạo Phật ngày nay! Trải qua hơn 2500 học Phật người Việt học Phật (nói chung), giới Tăng Bảo Việt Nam (nói riêng) đã làm gì đạo Phật thế này?
Từ bao giờ đạo Phật lại trở nên mong manh, dễ vỡ và núp bóng chính trị, dựa hơi luật pháp thế này?
Người học Phật chân chính xưa nay cứ đường thẳng mà đi, tâm vô úy của người học Phật là không sợ cường hào, ác bá, không quy thuận, bợ đỡ giới chính trị và càng không dựa hơi luật pháp để thanh trừng ngoại đạo.
...
Chỉ với một kẻ ngoại đạo Dương Ngọc Dũng mà những người xuất gia trực thuộc Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam cũng như Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam đã phải rúng động, nháo nhào như thế thì đạo Phật Việt Nam ngày nay còn lại được gì?
Phải chăng giới Tăng Bảo Việt Nam ngày nay đã “vắng bóng” những vị chân tu, thực học?
Qua câu chuyện về ông Dương Ngọc Dũng chúng ta thường được nghe rằng ông Dương Ngọc Dũng nói những lời xúc phạm đến Tăng Bảo, đến đạo Phật rất cần được nghiêm trị thích đáng. Vậy còn những lời mà người học Phật, những người ủng hộ đạo Phật đã thóa mạ, miệt thị, nguyền rủa ông Dương Ngọc Dũng đọa địa ngục thì sao? Cớ sao người học Phật ngày nay lại thiếu khuyết Tâm Từ, lòng độ lượng và tinh thần vị tha?
...
Không sai! Ông Dương Ngọc Dũng là ngoại đạo nên sự hiểu biết về đạo Phật của ông ta bị hạn chế cũng là lẽ thường. Do đó cách hành xử của ông Dương Ngọc Dũng có kém cỏi đi chăng nữa cũng là điều hiển nhiên và có thể chấp nhận được. Hiểu sai về Phật pháp, đó là một tổn thất của ông Dương Ngọc Dũng. Điều đó đáng thương hơn là đáng trách.
Còn những người tự cho mình là Phật Tử, là thuộc về đạo Phật có bao giờ nhìn nhận, xét lại xem mình đã là nội đạo hay cách hành xử còn kém cỏi hơn cả ngoại đạo.
Phật Thích Ca trên đường hoằng pháp đã gặp biết bao ngoại đạo công kích, đả phá và Phật Thích Ca đã làm gì?
Phật Thích Ca vẫn tôn trọng ngoại đạo và nếu có thể Phật Thích Ca sẽ nhiếp phục ngoại đạo bằng Tâm Từ, bằng trí tuệ viên dung sáng tỏ. Nhược bằng ngoại đạo quá ư cang cường, manh động Phật Thích Ca chỉ xót thương cho người và lẳng lặng rời đi.
...
Vì cớ gì mà người học Phật lại thể hiện việc “đuổi cùng, giết tận” một kẻ ngoại đạo trong khi đó rất rất nhiều chư Tăng Bảo đang phá hoại đạo Phật ngay từ bên trong thông qua việc sa đọa, trụy lạc, trượt dài về mặt nhân cách, phẩm hạnh, giới đức và cả sự hiểu biết Phật học lại dường như bị "bỏ quên"?
Điển hình như việc tác pháp tà pháp Pháp Thỉnh Oan Gia Trái Chủ của sư Thích Trúc Thái Minh; Việc ngụy tạo Huyền Ký Của Đức Phật do ông Nguyễn Nhân, kẻ cai quản chùa Tân Diệu; Việc Cải Đổi Đạo Phật của sư thầy tiến sĩ Thích Nhật Từ,...
Bài liên quan
- Lý Giải Hiện Trạng Các Lão Thiền Sư Bị Đột Quỵ… (P.1)
- Rác Rưởi Phật Môn – Thiền Tông Tân Diệu
- Phật A Di Đà sẽ độ sinh ở những đâu khi Phật Di Lặc hạ sinh?
- Luận bàn về việc sát sinh ở Đạo Phật
- Hỏi đáp cùng người em về việc "cắt ái, ly gia, học Phật" (P.1)
- Trả lời câu hỏi của một người bạn...
- Mở cửa tâm linh
- Nhân quả chẳng lầm
- Vì Sao Tăng Bảo Ngày Càng Đổ Đốn Đến Tệ?
- Vì Sao Giới Tăng Bảo Ngày Nay Phơi Bày Hiện Tướng Khuyết Tật, Bệnh Hoạn?
- Chiết Giải Trực Luận Phật Đà
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét